Không rụt rè là như thế này này.
Hô hấp như bị cướp đi hết, nụ hôn của Thời Ý, dịu dàng và kéo dài, lại tràn ngập tính chiếm hữu.
Thời Ý... Sao lại trở nên lợi hại như vậy. Phó Tư Điềm bất lực túm lấy quần áo Thời Ý, cơ thể dần ngã ra sau.
Tiếng "Ầm ầm" chấn động vang lên trong ga ra khép kín, là tiếng xe chạy lên gờ giảm tốc khi vừa vào ga ra. Phó Tư Điềm hoảng hốt, theo bản năng lui về sau muốn kết thúc nụ hôn này.
Không ngờ Thời Ý lại vươn tay, giữ chặt gáy cô, như đang trừng phạt, cắn nhẹ đầu môi cô, làm cho nụ hôn này sâu hơn.
Tiếng "Ầm ầm" lại vang lên, là chiếc xe lại đi qua một gờ giảm tốc khác.
Phó Tư Điềm không nhớ rõ ga ra này có bao nhiêu khúc quanh, qua bao nhiêu gờ giảm tốc. Cô vừa tận hưởng nụ hôn nồng nhiệt của Thời Ý, vừa kéo dài lỗ tai lắng nghe từng tiếng xe nghiền trên mặt đất, thần kinh căng thẳng, adrenaline tăng vọt, tim đập nhanh như muốn lao ra khỏi lồng ngực.
Một cảm xúc say đắm vui vẻ khác lạ, một sự dày vò khác biệt.
Tiếng xe dường như càng lúc càng gần.
Không được rồi, Phó Tư Điềm phát ra tiếng ưm ưm, quyết tâm đẩy nhẹ Thời Ý, dịch đầu ra. "Thời Ý..." Cô nói bằng giọng hơi, "Có xe đến..."
Thời Ý buông lỏng gáy cô ra, một bàn tay vịn trên vai cô, nửa quỳ một chân nhìn cô chăm chú.
Phó Tư Điềm gian nan đỡ eo, khuôn mặt nhỏ nhắn ửng hồng, đôi mắt mờ hơi sương, đôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/loan-nhip-vi-nguoi/505519/chuong-82.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.