ρ=a(1-cosθ)
Phó Tư Điềm vì sợ hãi mà nhất thời không rõ ý tứ trong lời nói của Phó Tư Du. Là châm biếm, hay là nhắc nhở? Cô không dám tự mình đa tình. Nhiều năm qua, cô đã sớm quen với tính cách lúc nóng lúc lạnh, vui buồn thất thường của Phó Tư Du. Dựa theo phản ứng trước đó của Phó Tư Du, khả năng cao cô bé sẽ không mách với bà nội, nhưng nói không chừng lúc nào đó mất hứng, cô bé sẽ lật mặt. Phó Tư Điềm cẩn thận tháo đồng hồ xuống, bỏ vào túi tiền bên hông, mang theo bên người. Trong nhà này, không có bất cứ chỗ nào có thể làm cô cảm thấy yên tâm cả. Cô không muốn mạo hiểm chút nào.
Cô xuống lầu giúp Vương Mai Phân chuẩn bị đồ cúng cần dùng cho sáng mai. Không ngờ, Vương Mai Phân lại hỏi thăm cô: "Bạn học của con gia cảnh tốt lắm phải không?"
Phó Tư Điềm chần chừ trả lời: "Dạ."
Vương Mai Phân buột miệng cảm thán: "Chậc, quả nhiên nền tảng vẫn rất quan trọng. Nó là người Thân Thành à? Bạn học xung quanh con có phải rất nhiều đứa gốc Thân Thành không?" Bà bắt đầu phác họa cuộc sống của con gái mình sau khi lên đại học. Thân Thành cách Nịnh Thành không xa lắm, hiện tại phương tiện giao thông lại phát triển, nếu có thể tìm được bạn trai ở Thân Thành cũng không tồi. Phải dạy Tiểu Ngư đánh bóng ánh mắt lên thôi.
Phó Tư Điềm khách quan nói: "Thật ra người ngoại tỉnh nhiều hơn ạ."
Phó Kiến Đào không hiểu Vương Mai Phân hỏi mấy chuyện vớ vẩn này có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/loan-nhip-vi-nguoi/505517/chuong-80.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.