Nói xong lời này, hắn ta dường như lại già đi mấy chục tuổi, yếu ớt dựa vào trên ghế. Chiến Vũ nhéo nhéo nắm đấm, hắn không tiếp tục hỏi nữa, hiện tại cần phải làm là khắc sâu tội ác của Đại Thiên Tông vào trong lòng là được rồi. Trong đại điện, không khí trầm uất, giống như bị ngưng kết lại, không có một ai dám nói chuyện. Mà đang ở lúc sư đồ bọn họ trùng phùng, ôn chuyện cũ. Trong một tòa các lầu của phủ thành chủ, đang có bốn người tụ tập cùng một chỗ. Chỉ thấy trong đó có một lão giả áo xám sắc mặt ngăm đen nói:
Chắc hẳn chư vị đều đã nghe nói rồi chứ, lão già họ Lạc kia thật sự là to gan lớn mật, hắn ta lại dám tự ý điều động Hắc Giáp Quân vây quét đệ tử Đại Thiên Tông! Ta nghĩ, Đại Thiên Tông nhất định không thể thiện bãi cam hưu, hiện tại thành chủ đang tọa tử bế quan, nếu như Đại Thiên Tông vây công Hồng Quy Thành, chúng ta làm sao là đối thủ của bọn họ? Đối diện với hắn, một lão giả khác tóc hoa râm, lão giả áo bào trắng hận giọng nói:
Chuyện này như thế nào cho phải! Nhiều năm như vậy, người ngoài đều cho rằng Hồng Quy Thành của ta hoàn toàn có thực lực cùng Đại Thiên Tông phân đình kháng lễ, thế nhưng có mấy người biết, chúng ta một mực là như giẫm trên băng mỏng a! Hiện tại ngược lại tốt, sự cân bằng yếu ớt tân tân khổ khổ kiến lập, lại bị Lạc Điên phá vỡ rồi!
Người thứ ba nói:
Nếu như thành
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/loan-co/4820866/chuong-411.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.