Đêm, trăng như móc câu. Trên đường nhỏ trong rừng, Chiến Vũ đi đi lại lại, trong lòng phiền loạn. Mặc dù đã đồng ý với Tô Tình Mặc là sẽ đi tìm A Y, thế nhưng mỗi lần đi đến trước cửa phòng A Y, chân hắn liền như mọc rễ vậy, nhấc cũng không nổi, đi cũng không được. Chiến Vũ đối với A Y căn bản là không có tình yêu có thể nói. Vừa nghĩ tới sắp cùng một nữ tử không có bất cứ tia cảm tình nào kết hợp, sau này còn phải sinh hoạt chung một chỗ, nhất thời khiến hắn có chút khó mà tiếp nhận. A Y không phải một cô nương xấu, trước đây đã làm sai chuyện, cùng lắm chỉ có thể nói rõ nàng là một cô nương nghe lời mà thôi, mọi chuyện đều nghe theo thanh mai trúc mã của nàng, không có chủ kiến gì. Thế nhưng, Chiến Vũ mỗi khi nghĩ tới cái xác chết treo trên cây, chết không nhắm mắt đó, trong lòng hắn liền một trận không thoải mái, cảm giác này không nói rõ được. Mượn tay người khác giết một nam nhân, bây giờ lại muốn cùng vị hôn thê của người chết kết hợp, có lẽ đây chính là chỗ hắn băn khoăn đi. Nhưng vừa nghĩ tới sự cố chấp của Tô Tình Mặc, còn có sự nhát gan, bi thương và sợ hãi trong mắt A Y, hắn liền thở dài một hơi. Sau một lát, Chiến Vũ lại đi đến cửa phòng A Y, nhìn ánh nến yếu ớt trong tẩm điện, hắn cắn răng một cái, trong lòng hung ác, trực tiếp đi vào. Bất quá, bước chân của hắn vô cùng nhẹ nhàng,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/loan-co/4820805/chuong-350.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.