A Y sửng sốt một chút, một lát sau mới suy nghĩ ra Chiến Vũ vì sao lại nói ra chữ 'hận' này. Nàng nhẹ giọng nói:
Ta không hận ngươi! Khi đó chúng ta quỷ mê tâm khiếu, thiết kế hãm hại ngươi, đã phạm phải sai lầm lớn! Nếu nói hận, lẽ ra ngươi phải hận ta mới đúng, là ta phụ lòng tín nhiệm của ngươi, lừa gạt ngươi! Mà lại đã qua nhiều năm như vậy, sự tình trước kia ta đều nhanh quên không sai biệt lắm!
Chiến Vũ gật đầu, nói:
Đi, vào đi!
Nhìn thấy vẻ đạm nhiên của hắn, nước mắt A Y không tự chủ được chảy xuống. Thế nhưng, nàng không khẩn cầu, cũng không nói gì nữa, chậm rãi xoay người, thê nhiên đi đến tẩm điện của mình. Trở lại tẩm điện, Chiến Vũ liếc mắt liền thấy Tô Tình Mặc ngồi bên giường, không ngừng nhìn về phía sau hắn.
A Y đâu? Tô Tình Mặc hỏi. Chiến Vũ ra vẻ hồ đồ nói:
À? Không thấy, nàng đi rồi sao?
Tô Tình Mặc một tay quơ lấy gối ném tới, hỏi:
Ta cho phép ngươi giả bộ hồ đồ sao, người ta A Y có chỗ nào không tốt? Một tiểu nha đầu đáng thương như vậy!
Chiến Vũ gãi gãi đầu, nghi hoặc nói:
Không đúng chứ, nữ nhân đều là muốn độc chiếm trượng phu của mình, vì sao ngươi lại phải tìm cho ta một nữ nhân khác?
Nói đến đây, hắn liền nghĩ đến An Thư, bởi vì nha đầu kia năm đó cũng là như vậy, luôn vòng vo tam quốc muốn tác hợp hắn và Hạ Vũ Nhu cùng nhau. Hắn thật sự nghĩ mãi mà không rõ, vì sao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/loan-co/4820804/chuong-349.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.