Sau khi ra khỏi Yên Phong trấn, Nguyễn Phong Sơn cùng thuộc hạ nhanh chóng phi nước đại xuống lại Huyền Thương phái. Sau một thời gian thì y cũng tới bìa rừng Đông Thượng. Cảm thấy nơi đây dễ bị mai phục nên y ra lệnh hãm tốc độ lại rồi chậm rãi tiến qua. Giống như y dự đoán, Chu trưởng môn cùng với người của Việt Quang phái đang đứng phía trước mặt. Nguyễn Phong Sơn nhẩm tính ước lượng cũng lên đến trăm người.
Nguyễn Phong Sơn giơ tay lên báo hiệu ngừng lại. “Ngài Chu Quang Minh tới đây để tiễn biệt tiểu tử này ư?”
Chu trưởng môn khẽ cười. “Yên Phong công tử kéo thuộc hạ đi đâu mà lại đông vậy?”
Họ Nguyễn cười nhạt. “Chúng ta đều là những người hiểu chuyện, Chu Quang Minh ngài không nên vòng vo.”
“Rất là tinh ý.” Chu trưởng môn quay ra sau đám đệ tử. “Lên nào.”
Nguyễn Phong Sơn đã đoán trước được nên cũng đưa tay lên vẫy, người Yên Phong bang đồng loạt rút kiếm hò hét vang trời rồi thúc ngựa phi tới. Hai bên lao vào nhau với tốc độ cực cao, tiếng vó ngựa, tiếng hò hét của người Yên Phong bang và tiếng hô hào đòi giết của Việt Quang phái vang lên khắp nơi. Sát khí bao trùm cả cánh rừng.
Âm thanh va chạm, tiếng ngựa hí lên vì đụng mạnh vào nhau, con đường lộ không rộng lắm, giờ đã trở nên chật kín người và ngựa. Một vài người bị ngựa hất văng xuống đất, một vài con khác chạy tới giẫm đạp lên.
Một tên Việt Quang phái đang phi thân tới vung kiếm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/loan-chien-giang-ho/2921216/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.