Sau khi về lại Huyền Thương phái và thuật lại mọi chuyện cho Đào trưởng môn. Đinh Nguyệt Hàn và Trần Ngọc Phi vô cùng bất ngờ khi thấy sắc mặt của Đào trưởng môn vẫn thư thái bình thường, chả có gì gọi là ngạc nhiên khi nghe hai người nhắc đến “Hùng Thiên hội”.
Đào trưởng môn sau đó chậm rãi đáp rằng, đây không phải là lần đầu tiên ông nghe thấy mấy chữ đó, chỉ là hơi bất ngờ là nó vẫn còn tồn tại đến ngày nay. Vài năm trước, một người đã hạ sát hết bọn chúng trên đỉnh Thiên Sơn. Đào trưởng môn nói rằng, ông cùng những người khác đã tận mắt chứng kiến hàng chục thi thể nằm vất vưởng trên mặt đất, một hình ảnh mà có lẽ ông không bao giờ quên được. Sau đó, Đào trưởng môn bảo nếu Hùng Thiên hội đứng sau mọi chuyện này, thì chả có gì phải ngạc nhiên. Điều cần làm duy nhất hiện giờ là phải nhanh chóng hạ gục bọn chúng, thời gian càng kéo dài thì càng nguy hiểm cho mọi người.
Nhưng mấu chốt khiến mọi người đau đầu là chưa có bất kỳ một manh mối nào. Ngay cả Ngọc Trân là đại tỷ, một trong sáu người thân cận của tên nghĩa phụ, là những người đứng dưới một người mà trên cả vạn người, nhưng vẫn không hề hay biết gì. Tất cả những tin tức lần lượt báo về mọi người toàn là danh sách những bang phái đã bị diệt vong.
Trần Ngọc Phi sau khi để Võ Quang Tuấn bước đi thì vô cùng hối tiếc, suốt ngày y vẫn trầm ngâm u sầu. Nếu đêm đó y đánh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/loan-chien-giang-ho/2921215/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.