Ngày Giải Phóng đến Bắc Kinh, thời tiếp đẹp vô cùng.
Tuy là mùa đông nhưng bầu trời trong xanh, ánh nắng chói chang.
Giải Phóng không về nhà mà đi thẳng vào con hẻm nhỏ đã quá quen thuộc ấy.
Từ xa xa truyền đến tiếng huyên náo.
Tiếng pháo nổ, tiếng nói cười, trong không khí đầy mùi thơm thức ăn hấp dẫn.
Những mảnh giấy vụn màu sắc rực rỡ rơi ra từ xác pháo, nhuộm đầy không khí vui tươi cả một khoảng đất.
Đi vào thêm chút nữa, có thể thấy những đứa trẻ đang vắt vẻo trên tường đại tạp viện. Chúng vừa cười vừa bóc kẹo ăn. Vừa hô to: “Cô dâu mới! Cô dâu mới!”
Giải Phóng đứng trước của tạp viện.
Trong sân bày rất nhiều bàn tròn lớn, người trong sân già trẻ gái trai, ai nấy đều tươi cười vui vẻ. Nơi góc sân có một cái bếp lớn được dựng tạm, người đầu bếp béo ục ịch dùng một chiếc xẻng to để xào rau, trong tiết trời lạnh giá thế này, anh ta mặc chiếc áo mỏng tang mà vẫn đẫm mồ hôi. Bên kia có một cô dọn từng đĩa đồ ăn lên bàn.
Giải Phóng túm một đứa nhóc đang luồn tới lách lui trong đám người, ghé vào tai nó nói mấy câu rồi lại móc chút điểm tâm trong túi ra dúi vào tay nó.
Đứa trẻ vui vẻ chạy vào sân.
Giải Phóng đứng trong hẻm đợi.
Không lâu sau có một người đi ra.
Giải Phóng nhìn cậu.
Cậu mặc một bộ áo Tôn Trung Sơn mới tinh màu xám, trông như đã gầy đi nhiều, tóc như mới cắt gần đây. Cũng phải, là chú rể mới thì phải sửa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/loai-chim-khong-chan/238336/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.