Rốt cuộc thì mấy bài kiểm tra lớn nhỏ trong lớp cũng kết thúc. Trước mắt chỉ còn tập trung cho kì thi cuối học kì một mà thôi.
Linh Đan cầm trong tay bài kiểm tra vừa phát với con điểm tám trên góc, cảm thấy hài lòng kẹp vào bìa sơ mi rồi cất vào cặp. Cô chưa từng có ý nghĩ sẽ phải đạt điểm thật cao và đứng đầu lớp, bởi lẽ thời gian của cô có hạn, cô không muốn nhồi nhét quá nhiều chữ nhàm chán vào đầu, nhồi nhiều rồi cũng quên nhiều thôi... Hm, điểm khá là tốt rồi.
Nhưng không phải ai cũng có suy nghĩ như cô. Vẫn có những kẻ dù bận tối mặt tối mày vẫn cố gắng đoạt thành tích cao nhất.
- A, Cảnh Duy được đến chín điểm rưỡi luôn.
Tiếng cảm thán của học sinh trong lớp trầm trồ vang lên ngay khi bài kiểm tra của một nam sinh được phát xuống. Nam sinh đó ngồi bàn thứ hai dãy gần cửa nhất, có gương mặt sáng láng với đôi mắt ánh lên vẻ tinh anh, trang phục thẳng thớm, tóc tai gọn gàng, hiện tại đang cầm trên tay bài kiểm tra của mình, chân mày nhíu chặt không cam lòng:
- Tại sao... Tại sao lại sai chỗ này chứ? Thật ngớ ngẩn. Mất toi nửa điểm, không thể chấp nhận được mà.
Mấy học sinh quanh đó:
- ...
Linh Đan, người có giác quan tinh nhạy cũng nghe mấy lời lẩm bẩm nọ:
- ...
Xem đi, xem con nhà người ta trong truyền thuyết kìa!
Bạn học này cô biết, không phải biết trong lớp học, mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lo-yeu-tu-than-thi-co-lam-sao/2712034/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.