Chị, em không thể làm được...
Linh Đan đứng đó, bàn tay đang nắm chủy thủ khẽ run lên. Dường như việc mà Linh Đơn vừa đề cập đến còn khó chấp nhận hơn cả việc cô phải chiến đấu với quái triều suốt hơn một giờ qua.
Linh Đơn vẫn kiên nhẫn thuyết phục:
- Đan, chúng ta là chị em, chúng ta đều suy nghĩ giống nhau. Chị muốn em được sống, ngược lại em cũng muốn chị sống có phải không? Đây là cách duy nhất để chúng ta được như ý nguyện. Cả chị, và em, không thiếu một người.
Nói đoạn, Linh Đơn dang hai cánh tay, hơi ngước lên để chiếc cổ thanh mảnh trắng ngần lộ rõ:
- Chúng ta có thể cùng nhau kéo dài thời gian. Linh lực còn lại từ vòng tròn ma pháp chữa trị hãy để dành riêng cho em, cả ma pháp bảo hộ nữa. Chị sẽ cố gắng không để bản thân bị thương quá nhiều. Còn bây giờ, Đan, ra tay đi!
- Không được. - Linh Đan gần như gào lên - Tại sao lại bắt em làm điều này chứ? Nó quá nguy hiểm. Ai mà biết năng lực của em có giới hạn hay không, rồi lỡ như chị gặp bất trắc gì mà em không kịp ứng cứu thì sao? Hơn nữa, đó là chị, làm sao em có thể xuống tay chứ?
- Em phải làm. - Linh Đơn kiên định nhìn em gái, hoàn toàn không có ý định để Linh Đan từ chối - Nếu em không làm, chị sẽ hóa thành Khiên cho em.
Linh Đan sững sờ. Cô không nghĩ rằng chị ấy kiên quyết đến thế.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lo-yeu-tu-than-thi-co-lam-sao/2711982/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.