Vì sao lại nói Vô Ưu là một kẻ điên?
Bởi vì anh ta liên tục lao đến giữa bầy quái vật đang gào thét bổ móng vuốt không ngừng mà không có bất cứ động tác hay ma pháp phòng thủ nào cả, giống như đùa giỡn dưới lưỡi hái thần chết trong không gian ngập tràn khí tức tử vong.
Chỉ trong một thoáng Vô Ưu dừng lại, Linh Đan đã có thể nhận ra trên người anh đã xuất hiện không ít vết thương, chúng có từ trước khi chị Đơn mở vòng bảo hộ cho anh ta, thế nhưng tốc độ của anh ta vẫn không giảm đi chút nào.
- Anh ta không biết đau à?
Dù rằng xung quanh Vô Ưu còn có vòng bảo hộ của chị Đơn, thế nhưng mỗi lần thấy bầy quái to lớn bổ đòn xuống đầu anh, trái tim Linh Đan lại muốn nhảy ra ngoài. Cô cảm giác trái tim nhỏ bé của mình cần được bảo dưỡng sau hôm nay, đó là trong trường hợp cô còn sống để thoát ra.
Phải rồi, cần thoát ra trước đã. Bọn quái đông như thế, cho dù Vô Ưu có mạnh đến thế nào thì cũng khó mà giải quyết hết được. Việc đó quá mạo hiểm. Tuy nhiên, nếu mở đường máu thì anh ta có thể. Cần tranh thủ thoát khỏi cục diện này trước khi anh ta đi tới giới hạn của mình. Nghĩ vậy, Linh Đan mới cô bắc tay lên làm loa mà gọi:
- Vô Ưu, anh cố xử một hướng thật nhanh, chúng tôi sẽ hỗ trợ phía sau. Nơi này rất gần trung tâm quái triều nên mới bị tấn công như vậy, chúng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lo-yeu-tu-than-thi-co-lam-sao/2711981/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.