- Không......xin ông, buông tôi ra_ ở trên giường lớn, Quỳnh không ngừng giãy dụa muốn tránh đi cái hôn ghê tởm của Hoàng Lân
Trong khi đó, ông ta nắm chắc lấy hai tay của nhỏ không cho động đậy
- Đừng........đừng........._ nước mắt nhỏ chảy xuống như mưa, khuôn mặt sớm đã bị ướt nhoè
Tưởng chừng không còn chút hy vọng, ai ngờ một khắc sau Hoàng Lâm ngừng hẳn hành động thô thiển. Giống như thú dữ kích động gầm lên
- Tại sao? Tại sao? Tại sao?
Vui mừng nhất thời khi thấy ông ta nới lỏng tay, Quỳnh vội vàng ngồi bật dậy lui lui về phía sau khiếp đảm tránh xa, quần áo đã sớm xộc xệch phân nửa.
Túm lấy cổ áo, Quỳnh nấc lên từng hồi đáp lại
- Là bởi vì tôi đã kết hôn rồi! Tôi đã có chồng rồi! Tôi không còn là xử nữ* nữa rồi!
* xử nữ: nói văn minh là trong trắng, còn nếu nói rõ ra thì là trinh tiết
- Cái gì?_ ông ta cả kinh trợn mắt nhìn nhỏ
- Tôi nói tôi đã có chồng rồi! Ông nhìn xem trên tay tôi, đây chính là chiếc vòng ngọc của dòng họ nhà Dịch Dương, Thiên Tỉ đã trao nó cho tôi có nghĩa là tôi rất quan trọng với anh ấy!
Vừa nói nhỏ vừa đưa tay ta trước mặt ông ta
Nhiều lúc, biện pháp nói dối chính là bảo vệ bản thân a!
Hoàng Lân thay đổi sắc mặt liên tục, lúc đỏ lúc xanh lúc xám.
Không tin! Ông ta không tin! Cái vòng này tuỳ tiện bán ngoài đường. Có thể lừa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lo-yeu-em-roi-biet-phai-lam-sao-t-f-b-o-y-s/2152208/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.