- Con khốn nạn. Hôm nay tao sẽ cho mày một bài học
Phương Uyên bất bình nhào vào túm tóc Tố Nhi và trao tặng cho cô ả một cái bạt tai thật đau
Bị ăn đánh bất ngờ, Tố Nhi trợn trừng mắt, muốn giơ tay tát lại nhưng bị Phương Uyên bắt lại được
Muốn đánh cô sao? Đâu có dễ như vậy a!
- Con khốn, buông tao ra!_ Tố Nhi vùng vằng muốn thoát ra
- Con tiện nhân, mày có còn là con người hay không? Cư nhiên lại dám đưa Quỳnh cho cái tên dê già kia_ Phương Uyên hét lên, bàn tay vẫn kiên định ngự trên mái tóc xoăn tít của Tố Nhi
" Bốp...... bốp...... bốp"
Câu nói của Phương Uyên vừa dứt, ba tiếng tát thâm thúy lại vang lên, mỗi cái tát kèm theo một lời nói thể hiện cho sự giận dữ của Phương Uyên lúc này. Dám làm tổn thương Quỳnh, dám làm tổn thương bạn thân của cô?
" Bốp"
- Cái tát này là tao tát thay cho Quỳnh
" Bốp"
- Cái tát này là tao tát thay cho Thiên Tỉ, cậu ấy đã nhịn mày nhiều lắm rồi, đã không muốn nặng lời với mày thì thôi vậy mà hôm nay mày dám đưa nữ nhân của cậu ấy đi
" Bốp"
- Cái tát cuối cùng này là của tao, con khốn nạn như mày cư nhiên lại dám làm tổn thương bạn của tao
Mỗi cái tát giống như trời giáng vào khuôn mặt của Tố Nhi. Đánh xong, Phương Uyên cũng không rảnh mà nán lại, liền chạy ra ngoài vẫy taxi để lại Tố
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lo-yeu-em-roi-biet-phai-lam-sao-t-f-b-o-y-s/2152205/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.