Giao Uyên nằm trong chiếc bồn tắm xa hoa cổ điển, khắp căn phòng đều nổi bật mùi hương yêu thích của cô.
Cô rất kén chọn với các mùi hương nồng như tinh dầu hay nước hoa, thứ cô chung thuỷ vẫn là loại tinh dầu gỗ hồng, hương thơm nhè nhẹ khiến cô có một mùi hương cơ thể tự nhiên.
Lavender là loài hoa cô yêu thích nhưng cô không mấy thích mùi hương của nó, quá thơm, quá ngào ngạt, có lẽ là tuỳ từng người cảm nhận.
Thân hình với những đường cong quyến rũ, làn da trắng mịn, gợi cảm ẩn dưới màng nước trong, khung cảnh khiêu gợi tràn đầy mị hoặc lờ mờ trong làn khói ấm.
Giao Uyên ngâm mình lại ngẫm nghĩ, mấy ngày hôm nay cô thấy mình thật quá lạ đi. Cứ nhìn thấy người đàn ông kia tim không nhịn được cứ reo vang đánh đồng.
Nếu anh ta còn như vậy nữa chắc mình không nhịn được mà trở nên ngu xuẩn mất!
- Aiss, có nhất thiết phải…đẹp như vậy không chứ!!
“Cái gì vậy?”
Nói xong cô liền bật dậy, tay nhanh chóng đưa lên che miệng.
“Đẹp, đẹp cái gì chứ…! Mình bị điên rồi.”
Giao Uyên đứng dậy, cô rời khỏi bồn tắm lấy chiếc khăn lau khô người rồi nhanh chóng mặc đồ vào.
Động tác cô thoát thục, thật không muốn nghĩ đến người kia đâu!
“Trương Giao Uyên, mày điên rồi! Anh ta là ai? Là Cao Lãnh Khang, là anh họ của mày đấy. Làm ơn tỉnh táo lại đi.
Ngoài mặt vẫn điềm nhiên nhưng lòng cô lại một mớ rối loạn như những sợi dây đan chặt với nhau.
- Tiểu Giao, lại đây.
Vừa bước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lo-yeu-anh-ho-la-lao-dai-hac-bang/1132910/chuong-115.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.