Chiếc xe oto dừng lại tại một cánh cổng lớn của một dinh thự đầy xa hoa và tráng lệ.
Cao Lãnh Khang một mình tiến vào trong, dưới sảnh lớn có một người đàn ông trung niên dáng vẻ đầy sự nghiêm nghị cùng uy quyền, ông ta nhàn nhã ngồi trên ghế salon đắt tiền.
- Ba nuôi.
Hai từ vừa thốt ra từ miệng Cao Lãnh Khang, người đàn ông trung niên kia lập tức phóng mắt tới. Chân mày ông ta nhíu lại khi phát hiện điều gì đó không đúng, liền lên tiếng
- Emma đâu?
- Con không biết.
Câu trả lời thản nhiên của Cao Lãnh Khang khiến người đàn ông kia tức giận, ông ta mở lời quát tháo
- Không biết? Cái thằng nghiệp chướng! Mày muốn chết hả cái thằng nhóc thối này? Ta bảo mày đi cùng con bé cơ mà?
Bạch Ngọc Tôn tức giận quát thẳng vào mặt Cao Lãnh Khang, ông vừa chửi vừa cầm chiếc quải trượng trên tay chỉ vào người anh.
Cùng lúc đó có một giọng của người con gái vang lên
- Bác trai, con đến rồi đây.
- Emma, con đến rồi sao? Nào nào, mau, mau vào đây ngồi đi.
Emma từ bên ngoài tiến vào trong, cô chờ Bạch Ngọc Tôn ngồi xuống mới chậm rãi ngồi.
Còn Cao Lãnh Khang không biết từ lúc nào đã ngồi xuống trước hai bọn họ, dảng vè tuỳ tiện lười biếng nhưng khí chất vẫn oai phong bất phàm. Anh không mấy quan tâm đến lời Bạch Ngọc Tôn nói vừa nãy.
Bạch Ngọc Tôn nhìn thấy Emma thì mặt đổi sắc nhìn cô một cách ôn hoà. Xong ông lại quay sang nhìn cái bộ mặt lạnh như băng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lo-yeu-anh-ho-la-lao-dai-hac-bang/1132869/chuong-74.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.