- May cho cô là còn một ít cỏ mực ở đây, không thì vết thương khó mà qua khỏi.
Charles rũ mắt nhìn đám lửa cháy, miệng vừa hay lại nói một câu qua lại với Giao Uyên
Cô vẫn ngồi chỗ cũ, cô bây giờ nhìn rõ được gương mặt của người con trai này.
Gương mặt kiểu lai tây, đường nét sắc sảo với sống mũi cao, đôi mắt phượng dài màu xanh lá đẹp tựa như thần, đôi môi mỏng lúc nào cũng hơi cong, một gương mặt tuấn tú vô cùng hoàn hảo.
Mái tóc anh ta bù xù nhưng không vì thế mà làm khó được vẻ đẹp này.
“Chậc chậc…là một mĩ nam! Nhưng mà đẹp thì đi kèm thái độ mới hoàn chỉnh nhé. Tóm lại là không thích! So với anh họ thì hắn ta còn kém xa. Cao Lãnh Khang? Hơ tự nhiên nghĩ tới anh ấy nhưng mà…”
Giao Uyên cảm thấy sau khi gặp anh họ thì tính mê trai của cô như trôi hết xuống dốc rồi thì phải?
“Không phải là vì anh ấy đẹp đến mức mà bây giờ mình không thấy ai đẹp hơn nữa sao? Xì, sao lại không để mình ngắm hết rồi mới gặp anh ấy chứ, đúng là phí của trời mà.”
- Cô nghe thấy gì không?
Đang nghĩ vẩn vơ thì đột nhiên Charles hỏi, cô ngước mặt lên nhìn anh ta
- Ý anh là tiếng vừa mới phát ra ở bên ngoài?
Giao Uyên đầu óc suy nghĩ nhưng cô vẫn nghe được tiếng uỳnh vì nó không chỉ bật thẳng vào tai cô mà còn tác động vào hang động khiến vài mảnh đá phía trên rơi xuống chút ít.
- Mà cái gì vậy?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lo-yeu-anh-ho-la-lao-dai-hac-bang/1132852/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.