Đang vui mừng thì Giao Uyên giật mình nhớ lại còn phải đến Hứa gia tìm Hứa Nhã Kì mà. Trời đất ơi vụ hôn ước của cậu ấy mình còn chưa lo xong mà vẫn chạy đi chơi được, nếu mà Nhã Kì biết cậu ấy sẽ tức giận đến nỗi từ mặt mình cho mà coi. Chết rồi chết rồi! Thật tội lỗi! Thật tội lỗi quá đi!
Nghĩ thì nghĩ như vậy chứ chẳng lẽ bây giờ nói với anh ấy là mình nghỉ tiệc đi để đi chỗ khác Cao Lãnh Khang sao có thể cho mình đi ra ngoài vào buổi tối chứ. Vậy thà đến bữa tiệc còn hơn là ở lại cái nơi nhàm chán này.
- Giao Uyên, đi thôi.
- A! Vâng!
Đi đằng sau nhìn thấy anh vẫn mặc đồ như mọi hôm đi làm không khác gì, chỉ là hôm nay anh lại không vuốt tóc lên, mái tóc của anh che phủ vầng trán rộng của anh. Anh một thân âu phục chỉnh tề, đôi chân cao lớn của anh đi trên đôi giày da oxford hàng hiệu, trên tay còn đeo chiếc đồng hồ Rolex sang trọng. Không hiểu sao sao hôm nay trong mắt cô anh lại đẹp hơn mọi ngày nhỉ.
Nữ chính của chúng ta ngoài mê ăn ra thì còn mê trai nữa nha mọi người vì vậy nên cô không thể không mê mẩn cái nhan sắc tuyệt đỉnh này của anh nam chính.
Cao Văn Lạc từ nãy giờ không hề ổn một chút nào cả. Ông ta vẫn đang ngồi ở trên ghế sofa giữa đại sảnh chờ hai con người này.
- Khang nhi, hay là để ta trở con bé...
- Con nói là con trở, ba không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lo-yeu-anh-ho-la-lao-dai-hac-bang/1132814/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.