Lúc người đàn ông xoay người lại nhìn thấy cậu rõ ràng hơi ngạc nhiên, tiếp đó mới gật đầu với cậu một cái xem như chào hỏi.
Không đợi Lộ Dương phản ứng lại, người đàn ông đó đã cúi đầu nói cái gì đó với người cảnh sát đứng bên cạnh, sau đó mấy cảnh sát xỏ găng tay cho thi thể vào trong túi chuyển lên xe.
Chẳng mấy chốc hai chiếc xe cảnh sát đã rời đi, nhanh chóng như khi đến.
Đám người vây quanh ngõ nhỏ cũng theo đó tản đi, gió lạnh thổi qua, ngõ nhỏ lại yên tĩnh như chưa hề có chuyện gì xảy ra.
Thi thể bị mang đi rồi, nhưng Lục Dương vẫn thấy có chút lo lắng, bất an về thứ yêu khí vẫn còn sót lại trong không khí.
Cậu nhíu mày nhìn chằm về nơi thi thể từng nằm trước đó một lúc, bị gió thổi có chút không đỡ nổi, mới chậm chạp quay lại căn phòng mình thuê.
Với cậu mà nói việc yêu quái giết người đã tạo nên một mối nguy hiểm bất ngờ. Điều đó chứng tỏ nơi này đã không an toàn nữa, đến con người mà chúng còn dám giết, huống chi là cậu.
Mặc dù cậu là yêu quái, nhưng cậu cũng chỉ có duy nhất một kỹ năng là biến thân.
Biến thân thì làm được gì chứ?
Không lẽ chỉ cần meo meo hai tiếng là dọa được đám yêu quái dám giết người kia chắc? Hay là bốn chân có thể chạy nhanh hơn?
Lộ Dương kéo chăn bọc kín mình lại, trước khi ngủ mơ màng tính đến chuyện mai phải vào trong thành phố tìm việc, có thể tìm được công việc bao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lo-thanh-dai-tau-yeu-gioi/240003/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.