Đêm đã khuya, gió hơi lớn, liên tiếp quất vào mặt người ta như quăng từng cái tát.
Lộ Dương kéo cái khăn nhung trên cổ trùm qua cằm, nhanh chân đi về phía trước.
Con hẻm này là đường duy nhất về nhà cậu, khắp mặt tường xung quanh loang lổ những ký tự lớn.
Nơi này phải di dời, nhưng cậu vẫn chưa tìm được chỗ ở tiếp theo.
Phật phật phật.
Cậu vừa định lấy điện thoại ra khỏi túi xem chút thông tin liên quan đến việc cho thuê phòng, một cơn gió lạnh đột ngột thổi tới từ phía sau.
Trong lòng Lộ Dương thầm mắng một tiếng, nhanh chóng cất điện thoại vào túi, liều mạng chạy về phía trước.
Lại đuổi tới rồi.
Hẻm nơi này vừa hẹp vừa sâu, đã vậy còn quanh co khúc khuỷu, cậu đi quen rồi, nhưng vẫn không chịu nổi cái thứ đang bay phía sau.
Lúc cậu chạy đến khúc cua tiếp theo, một cơn gió mạnh mang theo hơi lạnh ập tới từ phía sau, gió mạnh khiến cậu lảo đảo suýt nữa ngã quỳ xuống đất, Lộ Dương vội vã chống lên một bên tường, hít sâu hai cái, cố gắng không nhìn về phía sau, cắm đầu tiếp tục chạy về phía trước.
Con người mau tới đây.
Con người mau tới.
Con người mau tới...
Gió lạnh phía sau thối tới ngày một gần, thậm chí cậu còn có thể cảm giác được có thứ gì đó chạm lên cổ mình.
Gần sát phía sau.
"Có ai không!" Lộ Dương vừa chạy vừa gào lên.
Trong hẻm nhỏ không có bất kỳ thanh âm gì, chỉ có tiếng vang từ cái thứ đang di chuyển nhanh chóng phía sau cậu.
Lộ Dương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lo-thanh-dai-tau-yeu-gioi/240002/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.