Translate & edit: Tĩnh Khuynh
Sau bữa tối, Cố Niệm Bân về phòng lại cảm thấy quá ngột ngạt nên hắn ra sân trước để đi dạo một chút. Đi xuống lầu, hắn liền thấy một cô gái, cô vừa vặn đứng thẳng người, vừa nhấc mắt lên liền nhìn thấy hắn, lại một bộ dáng kinh hoàng thất thố, kéo cái chổi chạy nhanh đi. Cố Niệm Bân giơ tay lên định gọi một tiếng "Này!" nhưng cô gái đó chạy quá nhanh, như một con thỏ nhỏ vọt đi đã không thấy tăm hơi. Đoán chừng là cô không nghe được hắn gọi. Cố Niệm Bân thả tay xuống, hắn cũng không biết vì sao lại muốn gọi cô ấy lại...
Đầu thu, đã hơn 7 giờ nhưng vẫn chưa sẩm tối mà bầu trời lại có những rặng đỏ nhàn nhạt, giống như màu của hoàng hôn rực rỡ còn lưu lại vậy. Cố Niệm Bân châm một điếu thuốc lá, lẳng lặng nhìn cây ngô đồng cao lớn đằng kia. Dưới gốc cây, lờ mờ phảng phất hình ảnh một thiếu nữ nhỏ tuổi đứng đấy, ngoẹo đầu cười hì hì nhìn cậu thanh niên "Bân ca ca..."
Khi đó, cô ấy mới 16 tuổi, là độ tuổi lần đầu biết yêu, cô chạy tới và kể cho cậu nghe một bí mật nhỏ của mình "Bân ca ca, em thích một người!"
Chỉ mới 20 tuổi, cậu vẫn còn quá trẻ để biết che giấu cảm xúc của mình, trên đỉnh đầu giống như vang lên một tiếng sấm, làm hắn chấn động ngây ngẩn cả người, sắc mặt trở nên khó coi "Người đó là ai?"
Thiếu nữ đỏ mặt thẹn thùng, do dự nói "Anh phải thề là sẽ không nói cho người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lo-lem-ngay-tho-va-boss-quyen-ru/217373/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.