Đến một căn phòng khuất sau tấm rèm hoa người kia dừng lại. Tùng mở cửa, đẩy mạnh vai Mi vào trong phòng đóng sập cửa lại.
– Đã mang tiếng ngủ thăm rồi còn ngại ngùng cái gì!
– Ở đây không phải bản của tôi. Tôi đến đây để làm việc, chú đừng có nói chuyện không đứng đắn.
– Vào đây không làm việc thì làm gì mà không đứng đắn?
Mi vẫn đề phòng quét mắt xung quanh. Chỗ này cũng khá giống mấy phòng kia. Có bàn ghế, giường tủ tivi nhưng rộng và nhiều đồ hơn. Giống như chú này ở đây luôn thì phải.
– Thay hết ga gối. Dọn sạch sẽ phòng này.
Mi thở phào, tưởng cái gì, vậy mà làm như hùm như sói không bằng. Cô bé nhanh nhẹn lột vỏ ga, gối rồi rửa cốc chén, đổ gạt tàn… Tùng đứng dựa vào tường nhìn con bé tay thoăn thoắt làm, nó thậm chí còn chẳng thèm nhìn lên, như thể anh là không khí. Tự dưng thấy trong người bực bội, hôm trước nó lắm lời lắm sao nay lại im thin thít vậy. Nó đòi vào homestay làm mình cũng cứ chấp nhận sao, mình dễ dãi quá mà.
– Phòng chú bẩn quá. Hàng ngày các cô buồng phòng không dọn cho chú à.
– Không thích người lạ vào phòng!
Mi đã nghe cái Trà kể hết về tình thường dài lê thê của ông chú kia, nghe vậy phụt cười một tiếng mỉa mai, tháng nào cũng thay một chị gái làm như bông tuyết trắng không bằng.
Tùng trợn mắt, con bé kia nó cười cái gì.
– Cười cái gì mà cười,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lo-hen-voi-xuan-thi/2587442/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.