Miền núi vào sáng sớm sương trắng giăng kín lối không thấy đường, những ngọn núi được ôm ấp bởi những đám mây xám xanh khiến cảnh vật như một bức tranh thuỷ mạc. 5h sáng, Mi và Trà đã khoác áo len dày, mũ len kín đầu đi làm. Hai đứa vừa đi vừa buôn chuyện ríu rít râm ran.
– Giá mà mình giàu Mi nhỉ, người ta đi học nhẹ nhàng mà chúng mình oải quá!
– Mày thiếu tiền thì phải nói với tao, lương tháng vừa rồi tao bốc thuốc cho mẹ vẫn còn một ít. Chị Mai mới về thăm nhà cũng cho tao một ít nữa.
– Mày có khá hơn tao đâu mà vay. Tao mới kiếm được mối làm cộng tác viên trên mạng rồi, cố gắng tích đủ tiền tao sẽ đi xuất khẩu lao động vài năm.
Mi thở dài, tiếc nuối cho lực học của Trà. Nó học còn giỏi hơn cả mình nhưng cũng nghèo. Đến chỗ làm, Mi được gọi vào phòng nhân sự để chuyển lên công việc mới. Cô đã mong chờ từng ngày được chuyển lên bộ phận bán hàng lâu lắm rồi. Lời nhắn gửi vũ trụ thật là linh nghiệm, mới nhắn gửi cách đây mấy ngày mà đã được hồi đáp.
Mi làm xong ca, đi qua phòng ông chú già gõ cửa dọn phòng. Cửa hé mở, một chị gái rất xinh đẹp đi ra, nhìn bộ đồng phục trên người Mi.
– Dọn phòng sao?
– Dạ… không, em có việc cần gặp chú Tùng!
– Anh ấy đang ngủ, có việc gì lên phòng làm việc.
Mi ngại ngùng, hẳn đây là người tình của sếp, định đi về thì nghe tiếng.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lo-hen-voi-xuan-thi/2587436/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.