Mi nhìn lên đồng hồ, đã đến giờ giới nghiêm rồi cái Trà còn chưa về. Mi vội vàng ra cổng ngóng. Trà không thấy nhưng lại thấy Lâm đứng ở cổng vẫy vẫy liên hồi.
– Mi làm gì mà gọi từ chiều không nghe?
– Hi, tôi bận đi làm mà, giờ mới về.
– Nay sinh nhật đúng không? Tặng Mi này.
Một bó hoa cúc hoạ mi và một hộp quà màu hồng được đưa qua hàng rào. Mi thích thú nhận lấy.
– Cảm ơn cậu nhé, hoa đẹp quá đi!
– Chờ Mi mãi từ chiều giờ lại đóng cổng. Không có bánh sinh nhật rồi, mình trên Hà Nội về muộn qua tiệm bánh thị trấn không làm kịp.
– Không sao, sinh nhật cũng là một ngày thường thôi mà.
– Sao lại bình thường được. Chúc Hoạ Mi của mình sinh nhật vui vẻ, xinh xắn, đạt được mơ ước!
Lâm định nói gì đó nữa thì một con chó béc giê từ đâu lao tới. Mi hết hồn né ngang, Lâm cũng bất ngờ thụt lùi lại. Con chó hung giữ chồm về phía trước, mắt nó như cú vọ muốn xé nát cậu.
– Đến giờ ngủ rồi học sinh Mi ra đây làm gì?
Mi nhìn thấy thầy Lực đang cầm dây cương điều khiển con chó ngạc nhiên. Con chó này có từ bao giờ nhỉ. Cô vội xua tay với Lâm.
– Cậu về đi, cảm ơn nhé!
Mi đi rất nhanh vào phòng. Thầy Lực cầm tấm thiệp rớt dưới đất lên mở ra đọc, không nhịn được cười mở cổng đi đến chỗ chiếc xe ô tô màu đen đậu bên đường.
– Đây là bức thư thứ 8 trong tuần gửi cho Dớn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lo-hen-voi-xuan-thi/2587426/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.