Mi chạy khắp ngõ gào khan cả tiếng thì thím Mão đứng đầu ngõ ới sang.
– Mẹ mày bên này, nhà toàn hoa cúc trắng sợ quá phải sang nhà tao.
Mi đi vào nhà thím Mão thì thấy mẹ mình đang đắp chăn ngồi trên giường. Trời mùa thu cũng chưa phải quá lạnh mà mẹ mình lại đắp chăn như thế.
– Mẹ, con vừa về. Sao nhà mình ướt vậy, hoa cúc đâu lắm thế, mùi hắc không chịu được.
– Tao biết đâu, thấy một cái xe tải chở hoa cúc đến cứ vậy xếp vào nhà bảo là tặng mày.
– Tặng con? Ai vậy mẹ, có nhầm người không?
– Cả làng này có mình mày tên Chử Hoạ Mi chứ ai mà nhầm. Nó bảo quà đến trước người đến sau. Nó còn khiêng lên nhà sàn mấy thùng kem nữa. Lên nương về kem chảy ướt hết sàn tao không có chỗ mà nằm phải sang nhờ nhà thím Mão.
Thím Mão bĩu môi.
– Đứa nào mà ác thế, mang một đống hoa cúc trắng đến nhà như thế thì trù ẻo người ta chết sớm à, hay là nó muốn cúng hồn người sống. Nhà bà đúng là có con Mai ma xó nó ám mà.
Mi đã cay bà Mão từ lâu rồi. Thằng Rô nhà bà ấy hỏi cưới chị Mai hông được gạ cô cũng không xong nên mới bày cái trò cho mẹ cô nợ tiền nóng, lãi thì đẻ đàn đẻ đống theo ngày khiến cô và chị Mai xoay trả không kịp.
– Ấy chết thím sao nói vậy! Chị cháu ma xó mà giờ nổi tiếng khắp làng trên xóm dưới. Chị cháu làm cho tổ chức phi chính phủ, đi dân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lo-hen-voi-xuan-thi/2587424/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.