“Ngày hôm qua ngươi làm sao vậy?” Gặm quả dại, Vệ Kiêu nhịn không được hỏi.
“Ta đoán sai hàn khí mạnh của Thấm Hàn Băng đàm, ngày hôm qua hàn khí nhập thể, bị nội thương.”
“Vậy giờ sao? Chúng ta thế nào xuống sơn?”
“Không có gì đáng ngại, đợi ta tu dưỡng mấy ngày, thì có thể xuống núi.” YênHoài Tuyết ngồi xếp bằng, liền chữa thương, nhớ tới cái gì, lại ngẩngđầu.
“Chúng ta sợ rằng đã vào nội sơn Bích Vân Tiêu Thiên, trong lúc này ngươi đừng đi khắp nơi.”
“Ừ. ” Vệ Kiêu thuận theo gật đầu, nếu như lúc này đụng mặt những ngườitrước đó nữa, Yên Hoài Tuyết còn bị nội thương, cho hắn mượn bốn chânhắn cũng chạy không thoát a.
“Ta đi tìm chút nước, lập tức sẽ trở lại.” Cầm lấy cái chén bể chẳng biết từ đâu ra, Vệ Kiêu đi ra ngoài động.
Nơi nơi bóng cây xanh thấp thoáng, Vệ Kiêu múc một chén nước, ngừng thânlại. Bị nội thương, có nên bắt một con thỏ rừng hay gì đó bổ bổ thân thể một chút không? Nhìn thấy bộ dạng chính mình nhíu mày suy tư trongnước, Vệ Kiêu đột nhiên dừng lại, mình hảo tâm như vậy để làm chi! Chính hắn đem mình nắm tới chỗ này!
“Dương Diệc Lĩnh, ngươi đừng chạy, ngày hôm nay ngươi không thể không chết!” Trong rừng truyền ra tiếngchửi bậy, hù dọa một đám chim tước.
“Hừ, chỉ bằng ngươi? !” Hắc y nhân phía trước đứng ở trên ngọn cây, trên mặt khinh thường.
“Nhiều lời vô ích, ngươi chịu chết đi!” Âu Lâm nghiến răng nghiến lợi, nâng kiếm liền đâm.
“Dừng tay!” Hàn Ngữ Hân một kiếm ngăn giữa hai người.
“Ngữ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lo-hanh-phan-van/197538/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.