Cửa Thanh Ô trấn suốt ngày bụi tung không nghỉ, người cao to nối liền không dứt, người tới người người lưng dựng đeo phong*, mặt đầy bụi bặm.
chỉ đao, kiếm.
Lạc Lâm Chấn Quân mang Hàm Quang, Thừa Ảnh đặt lên bàn, Yên Hoài Tuyết và Vệ Kiêu cởi xuống Chiếu Uyên đưa cho hắn.
Ở cuối ba thanh binh khí, Lạc Lâm Chấn Quân xoay vặn xuống một khối sắt tạo hình kỳ lạ.
“Đây là chìa khóa Hám Thiên môn?” Vệ Kiêu cầm Chiếu Uyên đao lâu như vậy,cho tới bây giờ không phát hiện phía dưới có thể lấy ra loại đồ này.
Lạc Lâm Chấn Quân cười cười, đem đầu đuôi ba khối sắt dài mà hẹp rắp vào,mặt ngoài hợp nhau, lập tức vặn động, tách một tiếng, ba khối sắt hợplàm một.
“Nghĩ không ra Dương Diệc Phong ngoại trừ đúc đao kiếm ra, còn là một cao thủ cơ quan.” Lạc Lâm Chấn Quân tán thưởng.
“Mục đích lần này của Lạc Lâm gia là gì?” Yên Hoài Tuyết không vội rời đi.
“Ý Triêu Hoàng Cung chủ, thỉnh xin chỉ rõ.”
“Cùng mục đích, hành động mới sẽ không sai lầm, bằng không chẳng phải làm giá y cho kẻ khác*.”
Lạc Lâm Chấn Quân hiểu rõ cười. “Vong Xuyên thành xác thực ở một bên tùythời mà động, khiến người bất an. Chấn Quân lần đầu đăng minh chủ nhấtvị, nếu lần này không đào tận gốc, trốc tận rễ Bích Vân Tiêu Thiên mộtlần cho xong, chẳng phải là lưu lại họa lớn, ngày đêm cũng không được an tâm. Cho dù không đuổi tận giết tuyệt, cũng phải khiến Bích Vân TiêuThiên không ngày cất đầu lại.”
Yên Hoài Tuyết hơi gật đầu. “Như thế là tốt.”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lo-hanh-phan-van/1350842/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.