Vệ Kiêu, Trình Diệu Duyệt hắc y che mặt, nhẹ tay nhẹ chân lẻn vào Lạc Lâm sơn trang.
Vượt qua mấy đội hộ vệ, hai người nhảy vọt vào hậu viện, trốn ở trong bụi cây.
“Là gian phòng nào?” Trình Diệu Duyệt nhíu mày.
“Nếu không tìm từng cái từng cái đi.” Vệ Kiêu phân vân mà đề nghị.
“Ngu ngốc, ngươi không suy nghĩ chỗ trụ này đều là những người nào, ngườinào võ công chẳng cao hơn so với chúng ta, còn chưa tìm được Yên HoàiTuyết, hai ta đã giao đãi ở đây!”
“Cô nương nói có lý.”
“Tất nhiên.” Mới gật đầu một cái, Trình Diệu Duyệt đột nhiên quay đầu lại.
Tay trái bóp chặt cổ Vệ Kiêu, tay phải che miệng Trình Diệu Duyệt, mắt hoađào cười đến cong cong, Loạn Vũ ngồi xổm xuống phía sau hai người.
“Ô, chuột nhỏ đã lâu không gặp.”
Vệ Kiêu hung hăng trừng con mắt, cái tên đầu sỏ cầm đầu hại hắn chạy trốn lâu như vậy, hắn nào có thể quên.
“Hai người các ngươi ngoan ngoãn không lên tiếng, ta sẽ buông tay ra.”
Trình Diệu Duyệt gật đầu, Vệ Kiêu trong lỗ mũi hừ một tiếng, xem như là đáp ứng.
“Chuyện Ngụy Lập Nam bị giết Cung chủ đã biết, nghe người Liên Khung môn miêutả cũng biết là hai người các ngươi cái trứng xui xẻo.” Loạn Vũ đồngtình vỗ vỗ vai hai người. “Ta là đến mang nhị vị đi gặp Cung chủ, theota.”
Vệ Kiêu Trình Diệu Duyệt hai người liếc nhau, liền đi theo sau Loạn Vũ.
Quanh co khúc khuỷu thật lâu, mấy người tới một tòa tiểu lâu gần hồ.
Trong hồ toàn cảnh hoa sen, theo gió nhè nhẹ đung đưa, hương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lo-hanh-phan-van/1350832/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.