Edit: Cháo
“Em và Lục Nhất Thịnh quen nhau rồi hả?!”
Lục Đồ vùi đầu ăn cơm.
“Còn ăn được!” Trần Giản Phồn cướp lấy bát của cậu, “Đồ ngốc nhà em biết cái gì là yêu đương hẹn hò à? Cứ thế mà đồng ý quen với cái tên củ cải hoa tâm đó?!”
Củ cải hoa tâm? Lục Đồ cười ngây ngô, biệt hiệu này nghe hay thật đấy. Cậu muốn mang thức ăn về, anh chủ Trần giơ ngang tay lên ngăn móng thỏ của cậu lại, “Có nghe anh nói không đấy? Làm cấp dưới làm trợ lý gia đình đều là chuyện lâu dài, nhưng yêu đương thì không phải đâu!”
Lục Đồ phản bác: “Không phải hai người cũng là chuyện lâu dài sao?”
“Anh và tên Lục Nhất Thịnh kia giống nhau được à?!”
Người hòa giải Tô Trác cầm bát lên trả cho Lục Đồ, lại vuốt lông để ông chồng mình bình tĩnh lại, ôn hòa hỏi: “Tiểu Đồ có thích Lục tiên sinh không? Kiểu thích đó ấy.”
Gì mà thích kiểu này kiểu nọ, sao lại là vấn đề này thế. Lục tiên sinh đương nhiên là quan trọng nhất rồi, anh muốn gì Lục Đồ cũng sẽ đồng ý, bao gồm cả việc làm bạn trai của anh. Cuộc sống vẫn trôi qua như bình thường, chỉ là có thêm những cái ôm cái hôn của Lục tiên sinh, như thế rất tốt mà, “Em thích vô cùng.”
Tô Trác đắn đo hỏi: “Nhỡ may chia tay thì sao? Anh ta tìm người khác, quen với bạn trai hoặc bạn gái mới?”
“Nếu thế em có thể ở lại được không?”
“Đương nhiên là không rồi, khi đó em chỉ là bạn trai cũ mà thôi.”
“Em sẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lo-do/1201361/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.