Giáo phường được mời biểu diễn trước ngự tiền, ta là vũ nương đứng đầu, dâng lên một khúc độc vũ.
Múa xong, Cố Thần, huynh trưởng của Hoàng hậu, đã chặn ta lại.
Dưới ánh mắt của mọi người, Cố Thần xé rách váy múa của ta.
Ánh mắt dâm tà của nam nhân như giòi đỉa bám xương, dán chặt trên người ta, khiến ta cảm thấy sợ hãi và kinh tởm.
Ta che đi phần da thịt hở hang trước ngực, nước mắt tủi nhục không ngừng tuôn ra.
Cố Thần giọng nói lạnh lùng âm hiểm: “Ngươi khóc lóc làm gì, ta muốn ngươi làm thiếp, chẳng lẽ còn ấm ức cho ngươi hả?”
“Cố đại nhân, mẫu thân nô tỳ từng làm thiếp cho người ta, lúc lâm chung bà ấy đã bắt nô tỳ thề, cả đời này tuyệt đối không làm thiếp, nô tỳ không thể vi phạm lời thề…”
Hắn ta hung ác nói: “Thân phận như ngươi, không làm thiếp, chẳng lẽ còn muốn làm thê sao?”
Người bên cạnh hùa theo: “Được làm thiếp cho Cố đại nhân, là nâng đỡ ngươi rồi.”
Mọi người đầy vẻ thú vị nhìn ta.
Những người có mặt, đều là hoàng thân quốc thích, không một ai ta có thể đắc tội nổi.
Giữa lúc tuyệt vọng, một bóng người từ góc khuất xuất hiện.
Lục Quân đứng thẳng bên cạnh ta, khoác áo choàng lên người ta.
“Cố huynh có điều không biết đó thôi, ta và Phiên Nhiên tình đầu ý hợp, ta đã định cưới nàng ấy làm thê.”
Không đợi Cố Thần mở lời, hắn kéo ta đi về phía chính điện, quỳ xuống trước mặt Hoàng thượng.
“Bệ hạ, lần trước vi thần thoát hiểm trở về, Bệ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lo-buong-bo/5212539/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.