Chết là gì?
Là khi trái tim ngừng đập, cơ thể dần lạnh buốt, thân xác cháy thành tro và nằm mãi trong chiếc bình chật chội?
Trước ngày hôm nay, Từ Ngộ chưa bao giờ có nhận thức rõ ràng về cái chết như vậy –
Chết, là khi người đã từng tồn tại trong cuộc sống của bạn mãi mãi không bao giờ có thể giao tiếp với bạn được nữa.
Không thể cùng ăn cơm, không có cách nào cùng trò chuyện, không còn ai để khoe những bộ quần áo mới mua, cố gắng thi được điểm cao cũng không có ai khích lệ…
Tất cả mọi thứ đều biến mất cùng với việc ông ngoại đột ngột qua đời.
Lúc vội vã chạy đến bệnh viện, Từ Ngộ còn chưa kịp nhận thức chuyện gì đang xảy ra.
Chẳng phải ông ngoại chỉ bị bệnh nhẹ nằm viện thôi sao? Tại sao lại đột ngột chuyển nặng? Tại sao sinh mạng chỉ còn nửa tiếng ngắn ngủi nữa thôi?
Vào ngày ông ngoại trở bệnh nặng, bà ngoại như đã được báo trước. Bà bảo các con gái bắt đầu chuẩn bị áo liệm, nghĩa trang, hũ tro cốt và những thứ khác. Phòng chứa đồ lặt vặt ở quê cũng được dọn dẹp trước, trống không, đang yên lặng chờ đợi điều gì đó.
Công việc chuẩn bị của người lớn diễn ra lặng lẽ, lũ trẻ không hề hay biết gì. Chúng còn tưởng rằng ông ngoại chỉ là bị ốm, chúng còn đang chờ đến lúc trời ấm lên, ông ngoại có thể xuất viện đón năm mới đến.
Di thể của ông ngoại được đặt trong căn phòng chứa đồ đã được dọn dẹp sạch sẽ từ trước. Từ Ngộ ngồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lo-buoc/370178/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.