Lúc Từ Ngộ về đến nhà, Diệp Tinh đang cầm quần áo chuẩn bị đi tắm. Cô nói một câu “Thưa mẹ con mới về” rồi chuẩn bị trở về phòng. Đúng lúc này, điện thoại di động của Diệp Tinh vang lên.
Vốn Từ Ngộ cũng chẳng để ý đến cuộc điện thoại này, cho đến khi nghe Diệp Tinh nói: “Alo? Xin hỏi ai vậy?”
Là số lạ.
Đó là một phản ứng gần như bản năng. Ngay lúc đó, trái tim Từ Ngộ thắt lại, cô dừng bước nhìn mẹ mình.
Ngay đến chính cô cũng không nhận ra rằng, chẳng biết bắt đầu từ khi nào, cô thầm sợ hãi với tất cả cuộc gọi đến từ số lạ.
Diệp Tinh cũng ý thức được có chỗ nào không đúng. Có lẽ là nhờ vào trực giác phụ nữ, bà lập tức liên hệ cuộc gọi này với người phụ nữ kia.
“Nói!” Giọng bà trầm xuống.
“Sao cô còn chưa chịu ly hôn với lão Từ nữa? Anh ấy không yêu cô, cô có hiểu không hả?” Ở đầu dây bên kia điện thoại, Tần Úc nói.
“Cô đừng có mà mơ tưởng, chúng tôi sẽ không ly hôn đâu.” Diệp Tinh nói. “Chồng tôi mà muốn ly hôn thì còn đến lượt cô ở đây ra oai với tôi hả? Cô sốt ruột chứ gì?!”
Từ Ngộ hiếm khi có thể nghe thấy Diệp Tinh nói chuyện lạnh lùng bình tĩnh như thế. Có lẽ người phụ nữ kia thật sự sốt ruột, mấy ngày này thời gian Từ Thịnh Lâm ở nhà nhiều hơn trước đây rất nhiều, cũng ít khi khắc khẩu với Diệp Tinh. Chắc ông ta như vậy đã khiến cho người phụ nữ kia bắt đầu hoang mang luống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lo-buoc/370150/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.