Chờ đến lúc Đằng DuệTriết tìm đến trường đại học, Đại Lận đã rời khỏi, chỉ nghe nói cô đếnđã đến lớp lần cuối cùng, trước đó có xảy ra xung đột, đánh nhau vớingười khác, tiếng xấu lan truyền khắp khuôn viên trường.
Hiện tại cô không có Tiêu gia che chở, các sinh viên mở cuộc đàm đạo hoangđường, như giảng giải cho Tô Đại Lận cách làm người như thế nào.
Đằng Duệ Triết nhìn lên giảng đường, còn viết “Người từng bị bỏ tù, hiệnđang hối cải muốn làm lại cuộc đời, vì mọi người mà chia sẻ cách làmngười tốt' trên dải biểu ngữ đỏ thẫm, ánh mắt anh tối sầm, vô cùng tứcgiận.
Anh sải bước đi lên bục giảng, một cước đá văng tấm bảngviết dòng “Cần kỉ luật lại học sinh Tô Đại Lận”, làm cho tấm bảng văngra một quãng xa, vỡ tan nát; Đôi mắt sắc bén liến nhìn toàn hội trường,cùng với đám sinh viên bận rộn, nói vào microphone:
“Một ngườiphạm sai lầm có thể sửa chửa, nhưng những thể loại như các người, lấyvết sẹo của người khác ra, tuyên truyền hành vi giết người cùng phónghỏa mới là những kẻ đáng khinh bỉ! Các người nghe đây, nếu muốn mượn TôĐại Lận để nâng cao danh tiếng của mình, tôi sẽ không để yên! Hiển nhiên sẽ phải cút khỏi ngôi trường này! Nhưng nếu để tôi phát hiện các ngườilàm vì tiền, không chỉ bị đuổi học, không một trường nào nhận, các người cũng chỉ còn hai bàn tay trắng, cũng có thể sẽ được nếm mùi vị của nhàtù!”
Lời này vừa nói ra, cả hội trường im thin thít, không một tiếng động.
“Mày là ai!” Một sinh viên ở dưới không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lo-ai-bat-yeu/1819150/chuong-91-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.