Chương trước
Chương sau
Thời Tấc Cẩn thả lỏng khống chế móc đuôi, chiếc đuôi bạc nương theo bản năng thú tính thúc đẩy lập tức quấn lấy trùng cái.

Vảy đuôi trơn trượt dọc theo đường eo thon gọn của Anouchka, uốn lượn như con rắn đến cánh tay trần, lướt qua vai rồi quấn quanh cổ hắn một vòng.

"... !"

Anouchka bỗng chốc tỉnh táo, bốn cánh bướm lớn sau lưng rung dữ dội, hoa văn tìm bạn đời màu vàng hiện ra rực rỡ.

Hắn hít sâu, tay run rẩy muốn chạm vào chiếc đuôi bạc trên vai, do dự vài lần nhưng vẫn không chạm vào.

Tài liệu giảng dạy của Mắt Mèo: Dấu hiệu của trùng đực hứng tình, bước đầu tiên dùng đuôi quấn cổ trùng cái. Bước thứ hai mở ra vảy ở đầu móc đuôi, duỗi ra sợi thần sinh cảm ứng vị trí tuyến thể ở gáy trùng cái. Bước thứ ba, sợi thần kinh dẫn dắt cảm xúc của trùng cái, thúc đẩy trùng cái ấp nở cơ quan ngủ đông bên trong, bước vào trạng thái sẵn sàng giao phối.

"Mã mở khóa vòng cổ của em là A00..." "Dừng lại." Thời Tấc Cẩn khản giọng nói: "Phấn hoa và mùi hương của hoa có vấn đề, dừng lại, Anouchka."

Anouchka ngưng lại, dường như không hiểu Thời Tấc Cẩn nói gì. Hắn nhìn chằm chằm Thời Tấc Cẩn, nghiêng đầu.

Thời Tấc Cẩn chủ động nắm tay Anouchka, hít thở đều đặn, khẽ cười khàn khàn: "Trưởng quan Cash, xin dừng hôn, mau cho tôi thông qua."

Mắt Anouchka hóa thú, lòng trắng mắt chằng chịt tia máu, lưỡi thú đỏ thẫm duỗi ra ngoài môi, dài và cong, răng nanh nhọn như ma cà rồng, xúc động lỗ mãng khiến hắn trông hung hãn.

Song, trong mắt nửa kia, Anouchka lại thấy một "mình" khác.

Cả hai hôn đến hứng lên, lông mi của Thời Tấc Cẩn đẫm nước, đôi mắt ướt át long lanh ánh bạc, phản chiếu hình ảnh của Anouchka hiện tại.

Dù là tia chớp hay ánh đèn nhân tạo, ánh sáng luôn ưu ái trùng đực tóc bạc này đến vậy. Ngay cả Anouchka trong tấm gương nước như dát bạc ấy cũng trở nên rực rỡ, như đang đứng trên bục vinh danh được ngàn trùng chú ý, khoác lên mình muôn ánh hào quang.

Dưới ánh mắt chăm chú của nửa kia, Anouchka nhớ lại lần đầu tiên đứng trên bục trao huân chương, hay là học viên vinh dự đứng ở vị trí trung tâm trong bức ảnh tập thể... Vô số lần đầu tiên vinh quang ra đời, sự tin tưởng và tôn trọng đổi lấy bằng máu và mồ hôi bao trùm lấy hắn như oxy.

Song trong mắt nửa kia, dù hắn có vẻ ngoài nhếch nhác, dữ tợn, liều lĩnh và khó giao tiếp, hắn vẫn luôn tỏa sáng.

Anouchka nhắm mắt lại, mím môi khép răng, thu hồi cánh vẩy/

Hắn cúi đầu gục đầu xuống tấm thảm bên vai Thời Tấc Cẩn, bình ổn nhịp tim đập thình thịch: "Anh cứ phải dùng kiểu xưng hô này kích thích em à."

"Cách này hiệu quả." Thời Tấc Cẩn nghiêng mặt, sát vào tai và cổ Anouchka, nói: "Đứng lên đi."

"Thi thoảng em chỉ ước khi hẹn hò với anh, anh đừng nói gì cả." Anouchka nhẹ nhàng nắm lấy ngón tay Thời Tấc Cẩn: "Có quá nhiều lời hay làm em muốn từ chối cũng không được."

Thời Tấc Cẩn nhướng mày, anh im lặng mà hà hơi.

Râu của Anouchka bỗng dựng đứng! Vết đỏ trên tai vừa rút đi lại ửng hồng! Cơ vũ trang co giật, một chiếc cánh vẩy mở ra nửa chừng rồi lại bị chủ nhân mạnh mẽ ép lại.

Anouchka lăn một vòng chiến thuật tại chỗ tránh xa Thời Tấc Cẩn.

"... Khục aha..." Tiếng cười giòn vang lên trong phòng, Thời Tấc Cẩn nói: "Anh làm nhẹ lắm rồi, nhưng hình như em không quen."

Anouchka xoay người đụng vào sô pha, khiến vài cánh hoa rụng lả tả trên sàn nhà. Nhóc tí hon hét lên, rắc đầy kim tuyến vàng lên tóc Anouchka.

Bột vàng lấp lánh lẫn vào mái tóc vàng của hắn, tạo nên hiệu ứng ánh sáng vàng chói lọi.

Anouchka cúi đầu nhìn xuống ghế sofa, thấy nửa huân chương sao vàng rơi ra khỏi túi áo khoác. Gương mặt hắn không tỏ vẻ gì, hắn nghĩ về chủ đề hẹn hò tối nay: Trưởng thành và chín chắn? Ahaha.

Mười phút sau, cả hai chỉnh trang lại đồ bận xốc xếch, robot dọn dẹp đang lau chùi vệ sinh, cánh hoa và bột vàng bị hút sạch. Anouchka đặt chiếc ghế sofa bị lật lại đúng vị trí, tháo hộp lọc của robot dọn dẹp rồi nhét vào hộp.

"Tối nay em về." Anouchka lắc chiếc hộp ra hiệu: "Xử lý vấn đề kiểm tra của Quân đoàn 4."

Thời Tấc Cẩn có hơi ngạc nhiên: "Được."

"Mỗi quân đoàn đều có quy định báo cáo nội bộ riêng." Anouchka cau mày: "Báo cáo bình thường phải ghi rằng phấn hoa và hương thơm dễ kích thích hormone của quý ngài, khiến quý ngài có ham muốn như kỳ động dục. Khoái cảm và sinh sản là hai phạm trù khác nhau, nên Quân đoàn 4 cố tình lấp liếm việc này đã vi phạm quy định."

"Nghe có vẻ nghiêm trọng nhỉ." Thời Tấc Cẩn nhìn Anouchka bằng ánh mắt dịu dàng, cố gắng không để khóe môi cong lên rõ ràng.

Hiển nhiên vị quân thư này không có kinh nghiệm tình cảm, chưa từng trải nghiệm tình thú chính thống, chỉ biết đến cánh cửa bên ngoài của hai giới, nên rất khinh thường kiểu giọng điệu từng trải của Quân đoàn 4.

Thời Tấc Cẩn cũng không có ý định nhắc nhở Anouchka.

Trong việc xử lý quân vụ, chỉ có tự học hỏi, tự trải nghiệm và tự giải quyết, mới có thể ngộ ra được điều chân chính.

"Cần phải viết lại và kiểm tra lại tất cả báo cáo về hành tinh kỳ quan đó. Nếu tất cả thực vật trên hành tinh đều thuộc loại kích thích này, em sẽ bán lại nó, đi tìm kiếm kỳ quan mới cho anh." Anouchka nói.

Thời Tấc Cẩn cong mắt: "Dù không có những thứ đó anh cũng không từ chối em."

Anouchka mấp máy môi, nhìn chằm chằm vào mắt Thời Tấc Cẩn mà đứng im như tượng. Thời Tấc Cẩn có thể thấy con ngươi của hắn đang thay đổi rất nhỏ, dao động giữa chấm tròn và dạng kim.

"Vậy thì, một nụ hôn tạm biệt." Thời Tấc Cẩn đồng ý, bước lên một bước.

...

Anouchka tận dụng bóng đêm để bay về thành phố nơi hắn dừng chân.

Quân đoàn 1 và Quân đoàn 4 bảo vệ cho các quý ngài tham gia dự tiệc tại một thành phố ven biển.

Cả khu vực vịnh nơi có khách sạn nghỉ dưỡng đã bị phong toả, các quân thư tuần tra và thiết bị giám sát không phát hiện ra một bóng đen đang di chuyển qua lại trên cao.

Anouchka vừa đặt chân lên ban công tầng thượng, ngay lập tức kích hoạt chế độ quân sự của vòng tay trí não, ra lệnh cho phó quan: "Liên hệ với bộ phận kiểm tra phụ trách của Quân đoàn 4, họp sau 15 phút."

"Rõ." Phó quan hoang mang, bật dậy khỏi giường.

Anouchka bước vào phòng thay đồ, thay bộ quân phục phù hợp cho cuộc họp, trong đầu suy nghĩ: Quân đoàn 4 dám làm sai lệch báo cáo không chỉ một hai lần.

Quân đoàn 4 tuân theo luật lệ cũ của Thánh Điện Mắt Mèo, lạm dụng chất ức chế hormone để tuân thủ giáo điều cấm dục. Khả năng cảm nhận sự thay đổi hormone của họ chậm hơn các quân thư của quân đoàn khác.

Phấn hoa chỉ có tác dụng kích thích nhẹ, đối tượng thí nghiệm của Quân đoàn 4 đến từ nội bộ, đối tượng thí nghiệm có khả năng cảm nhận kém sẽ trực tiếp chống lại hiệu quả của hương hoa nên báo cáo kiểm tra họ gửi lên không có mẫu thí nghiệm và tóm tắt về trùng cái.

Song Anouchka rõ ràng cảm nhận được ảnh hưởng sinh lý của phấn hoa với mình.

Cách dùng từ sai và lổ hổng trong thí nghiệm của Quân đoàn 4 có thể dùng để đàm phán một số điều kiện, đồng thời tìm hiểu về tình hình nội bộ của Quân đoàn 4.

"Mười quân đoàn ban đầu chỉ có một chủng tộc, dù hiện nay đã tuyển mộ binh lính từ các chủng tộc khác, nhưng có vài quy tắc vận hành nội bộ của quân đoàn vẫn không thay đổi. Anouchka, không ai sẽ nói cho cậu biết những quy tắc ngầm này, cậu phải tự khám phá và tìm hiểu. Hãy tìm ra quy tắc, quan sát quy tắc, đừng để những quy tắc đó lừa dối cậu, sau này cậu thừa kế vị trí của tôi, hoặc thấp nhất cũng là vị trí của Cyndi. Cậu có thể coi thường những truyền thống ngu ngốc và quy tắc ngầm của họ, nhưng cũng phải biết rõ." Tổng tư lệnh Biệt động dặn dò Anouchka như vậy khi hắn chuyển sang đơn vị mới.

Lúc này Anouchka nắm được điểm yếu của Quân đoàn 4, hắn chuẩn bị tìm hiểu kỹ về Quân đoàn 4.

Bỗng Anouchka dừng lại. Hắn đang thay áo khoác quân phục, nhớ ra điều gì đó, nhìn sang trái.

Chiếc áo khoác biker được treo trên giá treo đứng, túi lớn của chiếc áo biker phình to.

Hộp quà chứa huân chương sao vàng và nhẫn bạch kim vẫn còn nằm im đó.

"..."

Rầm. Anouchka đập đầu vào cánh cửa tủ quần áo, tư duy công việc trong đầu tạm thời tắt máy.

Trái tim hắn lại xuất hiện cảm giác đó, nặng trĩu, nóng hổi, bỗng chốc chẳng muốn làm gì, chỉ muốn tìm chỗ nào đó nằm xuống, bung cánh vẩy ra cho thoải mái.

Anouchka nhíu mày, vẫn không thể thích nghi được với ảnh hưởng của cảm xúc đến tim.

Hắn nhắm mắt, trong bóng tối lại hiện lên đôi mắt của nửa kia. Sáng như gương bạc, phản chiếu hình ảnh hắn vừa nhếch nhác vừa rạng rỡ.

Chỉ còn một chút nữa, chiếc nhẫn đã đeo lên ngón tay ấy.

"Dù không có những thứ này, anh cũng sẽ không từ chối em." Giọng của nửa kia vang vọng trong đầu hắn.

Rầm. Anouchka lại đập vào cánh cửa tủ áo, một tay nắm chặt áo sơ mi trước ngực, hơi gù vai. Cảm giác như lồng ngực hắn đang chứa đầy những điều tốt đẹp, tốt đẹp đến mức quá sức, khiến Anouchka không biết làm thế nào, vô thức gù vai, để chống lại tấn công dịu dàng này.

Hắn thở hổn hển mấy lần.

Ting ting. Trí não lại rung lên.

Anouchka hít sâu, lôi ra lọ thuốc an thần thường mang theo trong túi trong quân phục, tiêm một mũi, kìm nén nỗi nhớ tràn lan, trở lại trạng thái làm việc.

...

"Không được tiêm nữa! Tuyệt đối không được tiêm thêm!"

Hệ thống kêu lên bên tai Thời Tấc Cẩn: "Có tí hickey thôi mà! Mặc áo cổ cao! Đeo găng tay! Anh mặc áo dài tay che lại đi! Đừng tiêm thuốc bôi thuốc nữa!"

Thời Tấc Cẩn vừa mới tắm nước lạnh xong, anh đang chọn trang phục họp trong phòng thay đồ.

Một chiếc hộp y tế mở toang nằm chình ình trong đó, bày la liệt các loại thuốc tiêm.

"Hormone trong cơ thể tôi không phải đã bình thường rồi sao?" Thời Tấc Cẩn hỏi, vừa thay đồ.

"Nhưng vừa nãy anh đã hít phải hormone của A567!"

Hệ thống giải thích: "Ổng có gen cấp A bậc cao, nồng độ hormone cực cao. Anh vừa mới tiêm thuốc an thần trước khi tắm, giờ lại tiêm thuốc điều trị, rồi đeo vòng kìm hãm hormone nữa. Thời sensei à, tôn trọng cơ thể cấp C của mình đi chứ! Thể chất này tuy tốt về mặt vận động, nhưng khả năng chịu đựng hormone lại kém cực kỳ! Anh quên rồi à? Khi trải qua giai đoạn dậy thì, yêm đã điều chỉnh lại hormone tuyến thể cho anh, nên khả năng chịu đựng hormone của anh còn tệ hơn cả quý ngài cấp C bình thường!!!"

"Cả kim chữa trị và thuốc ức chế đều có thành phần kích thích hormone! Anh tiêm thuốc trị liệu, thuốc an thần, thuốc ức chế liên tục trong một ngày, tuyến thể sẽ không chịu nổi!" Hệ thống nói: "Chờ 24 tiếng sau rồi hãy dùng kim chữa trị. A567 mút mạnh đến mức vết hằn còn in rõ ba bốn ngày, mai anh còn cần đó!! Anh tin cái miệng của ổng à!!"

Thời Tấc Cẩn: ...

?

Hệ thống còn đang nói: "Anh nên chú ý, trong vòng ít nhất nửa năm, anh không nên trao đổi quá nhiều hormone với A567. Hệ thống gen trong thế giới trùng tộc vô cùng khắt khe và không cho phép may rủi. Hormone của trùng cái cấp A là độc dược với cơ thể của anh. Máu của A567 sẽ khiến anh hưng phấn đánh mất cả khả năng tư duy, dẫn đến suy nhược tinh thần. Nặng hơn, anh có thể chết vì kích thích quá mức."

"Tôi biết rồi." Thời Tấc Cẩn gật đầu.

Thời Tấc Cẩn mặc xong bộ đồ phù hợp, lập tức xách vali đến phòng khách nhỏ còn lại trong căn hộ, mở vali ra, bên trong là các thiết bị phần cứng của máy chủ 3D và một số thiết bị nhiễu đi kèm.

Dưới sự hướng dẫn của hệ thống, Thời Tấc Cẩn nhanh chóng bố trí các thiết bị gây nhiễu trong phòng.

Anh lấy ra một chiếc vòng trí não mới, chuyển tài khoản của streamer Fate sang đó, kết nối một vài sợi cáp dữ liệu đặc biệt vào cổng của vòng trí não mới và máy chủ 3D.

"Bật lên thử xem." Thời Tấc Cẩn bảo hệ thống.

Thiết bị gây nhiễu trong nhà lập tức bật sáng và hoạt động với tốc độ tối đa.

Thoáng chốc cả căn phòng chìm trong sương mù. Các hạt hologram 3D đầu tiên mô phỏng sương mù buổi sáng trên núi, sau đó lại mô phỏng một cơn mưa lớn.

(*) Hologram là sản phẩm được tạo nên từ kỹ thuật ghi hình thế giới ba chiều Holography (Holography được hiểu là một kỹ thuật cho phép sự tán xạ ánh sáng từ một vật thể được ghi lại, sau đó tái tạo lại hình ảnh ba chiều của nó và hình ảnh đó lơ lửng trong các môi trường đồng chất).

Thời Tấc Cẩn nhắm mắt, không cần miếng dán 3D cũng cảm nhận được hơi nước ẩm ướt và những giọt mưa rơi trên mặt, anh duỗi ra đầu lưỡi, đầu lưỡi cũng cảm nhận được hơi nước lạnh lẽo, thậm chí còn nếm được vị ngọt thanh của nước.

"Đáng sợ thật." Thời Tấc Cẩn đánh giá công nghệ 3D của trùng tộc sau khi được hệ thống cải tiến.

Hệ thống: "Ehehe."

"Gọi video đi." Thời Tấc Cẩn nói với hệ thống.

Anh đứng dậy đi vào phòng khác, mở ứng dụng mạng xã hội mới trên vòng tay trí não.

Trên đó chỉ có một bạn bè: Fate.

Chẳng mấy chốc, yêu cầu gọi video từ bạn Fate được gửi đến, Thời Tấc Cẩn nhấp vào nút đồng ý.

"Chào người anh em." Người đàn ông tóc đen đeo kính trong video nói.

"Chào anh." Thời Tấc Cẩn nói với hình chiếu của ký chủ thứ hai.

Thời Tấc Cẩn kiểm tra điều chỉnh toàn bộ biểu cảm của người giả lập lần cuối, hoàn hảo không sai sót, không thể phân biệt được thật giả.

Trước khi nhận được tin gia chủ Jeanine và tân trưởng lễ nghi Mắt Mèo qua đời, Thời Tấc Cẩn đã từng cân nhắc dùng diện mạo thế kỷ 21 của mình để tạo ra một vỏ bọc mới.

Song, may mắn kỳ diệu của Gabriel một lần nữa làm mới suy nghĩ của Thời Tấc Cẩn, để đề phòng bất trắc, thông tin mô hình á thư tóc đen mà anh dùng hiện tại được lấy từ ký chủ thứ hai.

Sau khi kiểm tra xong, Thời Tấc Cẩn quay trở lại phòng khách nhỏ. Trên chiếc ghế sofa ở vị trí chính của phòng khách, Fate tóc đen đang ngồi. Anh ngồi xuống chiếc ghế sofa bên trái Fate tóc đen, bật chế độ điều khiển từ xa của vòng trí não.

Dù ở trong nhà, Thời Tấc Cẩn cũng không đụng vào vòng tay trí não mới được cấy ghép tài khoản Fate, Gabriel đã đích thân mang theo một đoàn khoa học kỹ thuật đến để săn anh, cẩn thận bao nhiêu cũng không phải điều thừa.

Anh mở hộp trò chuyện của tài khoản ẩn danh.

Tài khoản ẩn danh: [Hình ảnh x3] chưa xem · xem nhanh

Tài khoản ẩn danh: [Trưởng lễ nghi Malorian Perron ra đi là một mất mát to lớn. Hãy cầu nguyện cho cậu ấy mong cậu ấy đến được Thánh Điện. Cậu ấy đã làm nhiều điều tốt đẹp trong đời, nhưng cũng không ít việc tồi tệ như định kiến về tầng lớp đặc quyền. Thật trớ trêu, gia tộc Perron cuồng tín tôn sùng trứng tự nhiên, coi thường trứng đông lạnh, cho rằng những đứa trẻ thí nghiệm trong vụ án năm 1980 không nên sinh ra trên đời, vì bọn nhỏ mang trong mình dòng máu tội lỗi bẩn thỉu. Một kẻ tôn thờ giai cấp cao nhất, một kẻ cuồng tín huyết thống tự nhiên và muốn cải cách Mắt Mèo, còn có tên thế tội ngu xuẩn nào hợp làm bia đỡ đạn hơn thế nữa? Chúc mừng một tên ngu xuẩn vĩnh viễn ra đi, bạn thân mến của tôi, hãy làm cho tôi vui vẻ một chút, chẳng hạn như gọi video thế nào?] chưa xem · xem nhanh.

Tim Thời Tấc Cẩn đập nhanh.

Gabriel dám thẳng thắn thừa nhận cái chết của trưởng lễ nghi của Perron có liên quan đến y?!

"Chụp ảnh màn hình ngay lập tức." Thời Tấc Cẩn nói với hệ thống.

Anh mở ra bức ảnh bị cài đặt chỉ xem được một lần.

VV cởi trần nằm sấp trên mép bể thuốc ngủ thiếp đi, một tay vươn ra ngoài, tay kia trắng bệch nắm lấy tay y, trong làn nước thuốc màu nâu đỏ sóng sánh ẩn hiện một chiếc móc đuôi.

Tấm thứ hai: Hai chiếc hộp đông lạnh, một hộp đã mở ra, bên trong trống rỗng. Hộp còn lại chưa mở khoá.

Tấm thứ ba: Đồng tử Thời Tấc Cẩn co rụt lại.

Quyền hạn đặc biệt về thuốc do trưởng lễ nghi Perron quản lý đã chuyển giao cho Gabriel, tấm thứ ba là hình ảnh ủy quyền chuyển giao tạm thời!

Hiệp định ủy quyền này được ban hành vội do cái chết của trưởng lễ nghi Perron! Rất thiếu cẩn trọng, thậm chí không có con dấu của Mắt Mèo!

Thời Tấc Cẩn bỗng hiểu ra ý nghĩa của "con dê thế tội" cũng hiểu tại sao Gabriel gửi ra những thứ này!

Do cái chết của trưởng lễ nghi Perron, Gabriel đã nắm lại quyền chủ động trong cuộc thi đấu trao đổi!

Thuốc đặc biệt của Gabriel đã được đổ vào bể thuốc tối qua, tôi tớ và các bác sĩ sẽ theo dõi và ghi chép cẩn thận phản ứng lần tắm thuốc đầu tiên của quý ngài Valentine.

Bác sĩ tỉ mỉ và tôi tớ tận tâm ghi chép trong hồ sơ: Đợt thuốc đầu tiên đã thành công, quý ngài Valentine không hề đau đớn trong tháng phát triển đã trải qua giai đoạn giữa một cách yên bình.

Giả sử, trong giai đoạn sau, do thuốc không hiệu quả hoặc hết hạn, quý ngài Valentine phải chịu đựng nỗi đau đớn dữ dội và sau một tháng phát triển, gen của quý ngài bị trượt dẫn đến khuyết tật di truyền. Khi Mắt Mèo điều tra thảm kịch trưởng thành này, Gabriel là bên chịu trách nhiệm vụ thuốc này sẽ là trùng đầu tiên thoát thân an toàn.

"Bằng chứng ngoại phạm" của Gabriel chính là do cá bác sĩ điều tra nguyên bệnh viết ra!

Nếu vụ thảm án tháng trưởng thành thực sự xảy ra, chỉ có kẻ duy nhất là thủ phạm: Malorian Perron đã chết không thể đối chất.

Gabriel muốn mình là ai thì mình sẽ là tên đó.

"Do nhiều lần thất bại nên bật nảy trở lại từ đáy vực à?" Thời Tấc Cẩn lẩm bẩm.

"Cái gì? Cái gì? Chờ đã! Thời sensei anh lại hiểu gì rồi! Nói cho yêm nghe với!" Hệ thống hoang mang hỏi.

Thời Tấc Cẩn giải thích đơn giản cho hệ thống, nó cố gắng kiềm chế vẫn rò rỉ ra vài tiếng thét: "Éc éc!! Vậy, vậy, ahuhu, xong đời rồi, ông ta ông ta ông ta sẽ mượn hộp thuốc mới này đe doạ anh lập tức giao đứa bé giả ra! Ông ta không muốn chờ nữa! Ông ta có thể tuỳ ý đay nghiến VV mà không phải chịu trách nhiệm!!"

Thời Tấc Cẩn lại bật cười vì hệ thống lạm dụng tính từ.

Hệ thống: ??

"Anh không căng thẳng hả??"

"Có chút." Thời Tấc Cẩn cụp mắt nhìn ảnh chụp màn hình của VV mà hệ thống lưu lại.

Cuối cùng anh cũng gặp được một vai chính khác chống đỡ cho thế giới này không sụp đổ.

Gương mặt say ngủ của VV rất ngây thơ, da trắng tóc nâu hơi xoăn, biểu cảm khi ngủ yên bình an lành.

Thời Tấc Cẩn biết trùng đực phải chịu bao nhiêu vất vả mới vượt qua chu kỳ trưởng thành.

VV biết rõ tháng trưởng thành có bao nhiêu đau đớn, nhưng vẫn tin tưởng tuyệt đối vào thầy giáo đã dìu dắt mình từ nhỏ, nên cậu mới xin thầy nắm tay mình trong giờ đầu tiên.

Gabriel vui vẻ đáp ứng, đổi nhược điểm mới.

"Ông ta khoái trá biết bao khi có thể lợi dụng niềm tin và tình cảm của VV để uy hiếp Fate, đâm Fate." Thời Tấc Cẩn nói.

Hệ thống đột nhiên cảm thấy bất an, tiếng cười của Thời sensei rất nhẹ nhưng vẻ mặt có hơi là lạ.

Làm người ta rợn người.

Ting ting.

Hệ thống suýt nữa đã bị doạ sợ chết khiếp.

Tin nhắn đã đọc sẽ tự huỷ, Gabriel lập tức đuổi theo cắn, Thời Tấc Cẩn cúi đầu xem tin nhắn.

Tài khoản ẩn danh: [Tôi nghĩ ngài đã hiểu ý tôi rồi, đừng có giả khờ, bạn thông minh của tôi à, tôi không thích những kẻ ngu xuẩn trong xã giao.]

Thời Tấc Cẩn lướt nhẹ ngón tay, trả lời tin nhắn.

@Fate: [Ngài đòi hỏi quá cao với bạn bè. Một khi bạn bè không theo kịp nhu cầu và nhịp điệu của ngài, ngài coi họ là lũ ngu cản trở. Gabriel, tôi tò mò, bây giờ ngài còn bạn bè thực lòng nào để trò chuyện hay không?]

Tài khoản ẩn danh: [Cảm ơn sự quan tâm của ngài, nếu ngài sẵn lòng, tôi có thể coi ngài là tri kỷ của mình.] Tài khoản ẩn danh: [Video.]

Tài khoản ẩn danh: [Thân thiện của tôi dành cho ngài.]

"Vậy yêm bắt đầu nha!" Hệ thống nói.

Thời Tấc Cẩn gật đầu.

*

Khách sạn.

Tiếng chuông báo tin vang lên từ vòng tay trí não, hiển thị một tin nhắn mới: [- Bạn có một yêu cầu tham gia video hội nghị -]

[Đồng ý | Từ chối]

Gabriel siết chặt tay vịn ghế sofa.

Gabriel ngồi yên lặng vài giây, nảy sinh nghi ngờ: Lần này Fate lại chủ động mềm mỏng trước?

Y ngồi thẳng dậy, chỉnh lại áo bào xám thường phục, tháo chuỗi cầu nguyện trước ngực, bật chế độ liên lạc đặc biệt của vòng tay trí não, điều chỉnh camera chỉ có thể quay được phần đầu và vai, rồi nhấn nút.

Ngay giây đầu tiên kết nối video.

Vừa mở video, điều đầu tiên Gabriel chú ý là âm thanh.

"Chú, vậy được chưa ạ?" Một giọng nói hỏi.

"Điều chỉnh đi."

"Vâng. Vậy còn thế này thì sao ạ?"

"Chỉnh lại một chút, sang trái một tí."

"Dạ, vậy được chưa chú? Thế này có ổn hơn không?"

Máy quay rung lắc, lúc thì quay trần nhà lộng lẫy của phòng họp, lúc thì quay đèn chùm, lúc thì quay lia lịa khiến trùng xem không nhìn rõ.

"Sang trái tí."

"Vâng thưa chú." Giọng nói trẻ trung đáp lời.

Màn hình video lóe sáng rồi vụt tắt.

Đồng tử Gabriel giãn ra.

Y thấy thoáng bắt gặp bạc và trắng lướt qua rìa camera.

Bạc là sợi tóc và lông mi, trắng là màu da mà Gabriel từng thấy trong ảnh chụp.

Gabriel đặt năm ngón tay lên tay vịn ghế, bỗng nhiên bật ra những lưỡi dao sắc bén. Lưỡi dao thu lại, xé toạc mặt ghế, nghiền nát khung ghế, phát ra tiếng kim loại va chạm chói tai: "Két!"

Bỗng dưng, video rung lắc nhẹ, sau đó bị một bàn tay nắm chặt. Hai ngón tay che khuất một phần camera, rồi lại nhanh chóng được gỡ ra.

Góc quay ổn định trở lại, nhân vật chính trong video xuất hiện - một á thư tóc đen, mắt đen. Khí chất ưu nhã, quý phái mặc trên người bộ vest đen lịch lãm, nở nụ cười dịu dàng hướng về phía camera, nhưng Gabriel không hề để ý đến á thư tóc đen kia.

Y chỉ chăm chú nhìn vào rìa video.

Zoom camera cận cảnh hơn, lấy nét vào góc màn hình, để lộ một phần khuôn mặt trắng trẻo.

Giọng nói trẻ tuổi do dự: "... Chú... Cháu nghĩ cháu đã làm hỏng vòng tay trí não này rồi."

Trước khi á thư Fate lên tiếng, dù cho có đột ngột đến đâu, Gabriel vẫn lên tiếng trước: "Là do bên bác, con không làm hỏng gì cả."

Ngoài tầm nhìn camera, y bóp nát khung thép của chiếc ghế sofa, gân tay nổi lên cuồn cuộn mới không để lộ tiếng rít.

"Điều chỉnh xong thì quay lại chỗ ngồi." Á thư tóc đen nói nghiêng mặt vào camera trong video.

"Vâng thưa chú." Giọng nói trẻ tuổi đáp.

Gabriel nhìn thấy nửa khuôn mặt trắng trẻo kia biến mất khỏi khung hình. Chẳng mấy chốc, có tiếng động từ chiếc ghế sofa ở phía bên kia video.

Do camera cố định, Gabriel chỉ có thể thấy phần vai trở xuống của đứa trẻ, không nhìn thấy mặt.

Cậu bé mặc chiếc áo hoodie phối theo phong cách giới trẻ đang thịnh hành, trên cổ tay đeo chiếc vòng tay trí não đời mới nhất, nhưng khi ngồi xuống lại không hề phát ra tiếng động, cử chỉ thoăn thoắt nhưng không thiếu sự cẩn trọng khiến cho Gabriel cảm thấy chói mắt.

Gabriel đã từng chứng kiến quá nhiều cử chỉ như vậy.

Từ những trùng thuộc nhánh phụ của gia tộc Belin đến cậu cả Belin, từ quan lễ nghi đến trưởng lễ nghi, ngay cả trong những năm tháng khốn cùng nhất, Gabriel cũng luôn có tôi tớ đi theo bên mình.

Đó là cách những tôi tớ phục tùng quyền lực tối cao.

Đứa bé ngồi xuống, hai tay đặt trên đầu gối, không hề nhúc nhích.

Gabriel run môi.

Không chơi trí não, không chơi ngón tay cũng không lắc tay.

Quy củ đến mức không hề nhúc nhích, ngay cả phương pháp giáo dục nghiêm khắc nhất của Mắt Mắt cũng không hạn chế quyền tự do hoạt động của quý ngài.

Gabriel chậm rãi di chuyển nhãn cầu, nhìn thẳng vào á thư tóc đen đang ngồi ở vị trí chủ đạo trong video.

Á thư tóc đen nở nụ cười lễ phép, đôi mắt đen giống hệt y, đeo cặp kính trắng kiểu dáng gần như giống nhau.

"Chào ngài, Gabriel. Tôi là Fate." Á thư tóc đen mỉm cười, nghiêng mặt về phía trùng bên ghế sofa: "Giới thiệu với ngài, đây là Sariel."

Nhưng, máy quay không hề quay tới, Sariel không lên tiếng, vẫn ngồi im lặng một cách ngoan ngoãn.

Cho đến khi, Fate nói: "Sariel, chào hỏi ngài Gabriel đi."

"Chào ngài Gabriel. Con là Sariel." Đứa bé kia nói.

"..." Gabriel không nói gì, y nhìn chằm chằm vào Fate, đôi mắt đen như mực, nhuộm đỏ cả lòng trắng.

"Ngài không vui sao? Gabriel." Fate mỉm cười nheo mắt.

"Làm sao có thể chứ?" Một lát sau Gabriel nói: "Tôi rất vui."

Y nhìn chằm chằm vào Fate, không chớp mắt.











Weibo: 神说要有鸭



Weibo: 亡妻御美都

Từ meme này: 



Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.