"1 giờ 59 phút 31 giây, không lâu." Anouchka nói.
Thời Tấc Cẩn nhìn kỹ vài giây, không nhận ra trạng thái của Anouchka thì: "Hử."
Anh tiến vài bước, vén mở tấm rèm lụa dày và rèm voan mỏng. Bóng đêm ảm đạm bị bàn tay trắng ngần nhẹ nhàng rẽ đôi, thêm nhiều ánh sáng ấm áp tràn vào ban công đêm sương lạnh, tạo thành một tấm thảm vàng, trải dài từ trong nhà đến lan can đá.
Thời Tấc Cẩn đứng ở đầu này, Anouchka ngồi chồm hổm ở đầu kia.
"Vào đi." Thời Tấc Cẩn nói. Ánh sáng dịu nhẹ của khách sạn lướt qua anh, sáng tối đan xen.
Ánh mắt nửa kia như bến bạc, trong đó chan chứa quan tâm dịu dàng còn chí mạng hơn cả pháo sáng, màng mắt của hắn đối mặt trực tiếp với ánh nhìn chứa đầy cảm xúc mềm mại này.
Anouchka khép bốn cánh, im lặng vài giây mới thu cánh vẩy vào cơ vũ trang, tự dưng nghĩ: Thiết lập ngũ giác của gọi video 3D đúng là cứt sâu.
Hắn bước xuống khỏi lan can đá, vội sửa đổi câu trả lời thứ ba, giần giật môi: "Ừm. Có hơi lạnh."
"Vừa rồi A567 giật mí mắt à?" Hệ thống hỏi nhỏ bên tai Thời Tấc Cẩn.
"... Phòng có máy điều hòa, em đợi anh rót cho ly rượu, uống vào sẽ dễ chịu hơn." Thời Tấc Cẩn quyết định dung túng cho hành động không chịu tỏ ra yếu thế của Anouchka.
Hắn cố gắng học tập, Thời Tấc Cẩn thực sự không nỡ lòng dập tắt ý chí học tập kiên cường này, dễ khiến người ta cảm thấy tội
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/livestream-viet-chuyen-tinh-trong-sang-toi-thanh-than-o-trung-toc/3517665/chuong-150.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.