Những cây nến xanh lam lần lượt sáng lên. Khi Nam Nhiễm và những người khác đi theo ánh sáng xanh lam đến dưới cây nến, họ nhận ra mình đã đến một ngã tư. Ở con đường đối diện, một cây nến đơn độc cũng đang cháy, ánh sáng mờ ảo như thể đang dẫn đường cho họ.
Chẳng mấy chốc, cả nhóm nhận ra gợi ý trên mẩu giấy – “đi về phía có ánh sáng” – hẳn là ám chỉ những cây nến xanh lam tự động cháy sáng này. Những cây nến này ban ngày không sáng, chỉ tự bùng lên vào ban đêm. Và ngay cả ban đêm, chỉ những cây nến trên con đường đúng mới sáng. Nói cách khác, nếu muốn thoát khỏi mê cung, Nam Nhiễm và những người khác chỉ cần đi theo ánh sáng của những cây nến chỉ sáng vào ban đêm.
Nhưng đêm đến, nguy hiểm cũng tăng lên gấp bội.
Ngay khoảnh khắc ánh nến bùng lên, tất cả đều nghe thấy tiếng gầm rú của lũ quái vật, vang vọng khắp nơi. Không chỉ một con, mà dường như tất cả quái vật trong mê cung đều gào lên. Tiếng bước chân “thình thình” của chúng vang lên từ bốn phía. Lũ quái vật rõ ràng bị ánh sáng xanh lam thu hút, điên cuồng lao về phía ánh nến. Tiếng gầm của chúng toát lên sự cuồng nộ rõ rệt.
Sự thay đổi này khiến Nam Nhiễm và những người khác hoảng loạn. Tiếng quái vật vang lên từ mọi hướng, khiến mặt ai nấy đều trắng bệch. Thời gian gấp rút, cả nhóm không kịp suy nghĩ kỹ về kế hoạch chạy trốn.
Lúc này, Nam Nhiễm bước lên đầu tiên, lao như điên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/livestream-tro-choi-kinh-di-tu-gioi/4668208/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.