Dịch: Vạn Cổ 
Thông thường, những người luyện Cổ đều là phụ nữ. Chẳng phải vì đàn ông không được học, mà do Cổ chính là thứ tà vật rất âm hàn, nên đàn ông học tập thuật này sẽ bị tổn thọ. Vì thế, các dòng họ tại tộc Miêu thường nghiêm cấm truyền thụ Cổ thuật cho đàn ông. 
Về Cổ thuật của Cổ tiên sinh, thật ra do gã học lóm và tự học. Thiên phú của gã rất cao, nhưng vẫn là đàn ông bẩm sinh. Trình độ Cổ thuật của gã càng tăng, tuổi thọ của gã cũng giảm dần như một tỷ lệ nghịch. Nếu gã muốn kéo dài mạng sống, phải tìm đến những thứ đồ có tính chất chí âm, chí hàn để điều dưỡng cơ thể. 
Gã đồng ý lời thỉnh cầu của Giang Thần lần này, đến đây giết Cao Kiện, thật ra chỉ vì bất đắc dĩ. Muốn mua sắm quỷ vật chí âm trên thị trường, gã cần một số tiền rất cao, tại Miêu Cương xa xôi hẻo lánh làm sao kiếm đủ. 
Mọi chuyện cũng vì tính mạng của bản thân mà thôi, nhưng chuyện hôm nay lại khác. Thiên Túc cổ do gã nuôi nấng lại phát hiện ra cô gái sinh vào giờ âm, phút âm tại đây. 
Người phụ nữ này vô cùng thích hợp tu tập Cổ thuật, nếu sinh ra tại xứ Miêu, chắc chắn trở thành Thánh Nữ trong gia tộc. 
“Ngoại trừ việc sinh vào giờ âm, phút âm, cô ấy lại có âm khí dày đặc trên người đến thế. Rốt cuộc đây là quỷ vật hồi sinh, hay kẻ từng dạo một vòng nơi Âm Phủ? Nếu mình có thể ở gần cô ấy một thời gian 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/livestream-sieu-kinh-di/1561614/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.