Bạch Thành Chủ nói xong chột dạ không dám ngẩn đầu, hồi lâu không nghe thấy âm thanh càng thêm thấp thỏm, vụng trộm nhìn lại, sau một khoảng khắc, thấy Bạch Thiếu Chủ vốn đang đứng nghe cha nói không có động tĩnh gì lại đột nhiên nhìn sang, sắc mặt âm trầm lạnh lẽo.
Bạch Thành Chủ tim run một cái: "A Thành..."
Sau một khắc, chỉ thấy người đang đứng yên sưu một cái biến thành thỏ nhỏ nhảy lên, một chân hướng hắn đạp mạnh, dạo Bạch Thành Chủ hít sâu, hốt hoảng quay đầu bỏ chạy.
Vừa chạy vừa hô: "A Thành ngươi tỉnh táo một chút a! Ta là cha ngươi a!"
Thỏ nhỏ chỉ còn tức giận, đến mắt cũng đều đỏ: Hừ! Đạp chết ngươi a!
Bạch Thành Chủ cứ như vậy mà chạy phía trước, sau lưng là một con thỏ nhỏ điên cuồng đuổi theo, vòng quanh nhà gỗ không biết bao nhiêu vòng.Bạch Thành Chủ hốt hoảng nhảy vào cửa sổ nhà gỗ, xoát một cái đóng chặt cửa sổ, từ bên trong gắt gao đè cửa xuống, không một chút buông lơi.
Thỏ nhỏ toàn thân bám vào trên cửa sổ, nhe răng hướng người bên trong gầm thét: "Chít chít!" Mở cửa!
Bạch Thành Chủ trán ướt đẫm mồ hôi: "Con trai, con phải đáp ứng bớt giận trước đã, cha đây là vì muốn tốt cho con thôi."
Thỏ nhỏ tức đến bật cười, vì muốn tốt cho hắn liền đem hắn đưa ddi? Hắn tình nguyện cứ như vậy ở chỗ này, chí ít người một nhà cũng được ở chung với nhau.
Bạch Thành Chủ nhìn thấy hốc mắt con thỏ đỏ lên cũng hoảng, nghĩ mở cửa sổ sẽ bị ăn đạp thì nhớ đến đồ hộp trong ngực Hiền Đệ đưa, tranh thủ thời gian lấy ra đồ hộp, gõ ba cái vào cửa sổ:"Đúng rồi, thúc thúc con còn để lại cho con cái này, nói là ăn rất ngon, giống như cái cà rốt khắc hoa kia."
Nói xong nhìn Thỏ nhỏ đã tỉnh táo một chút, vừa muốn thở phào thì một giây sau thỏ ta đã tiếp tục dán thân lên cửa sổ: "Kít!" Mở cửa nhanh!
Bạch Thành Chủ đột nhiên tập kích bất ngờ mở ra một đường máu nhỏ, đem đồ hộp quăng ra ngoài, lại "xoạt" một cái đóng lại: "Con nếm thử, thúc thúc tốt bụng để lại cho con, đừng lãng phí tấm lòng của hắn."
Bây giờ chỉ có thể đánh cược một phen, hy vọng thứ đồ chơi này có thể vùng vẩy một chút, đem tức giận của con trại thổi tắt đi.
Thỏ nhỏ càng tức, móng vuốt "cạch cạch" đấm vào cửa sổ, nhưng một cái móng khác còn chuẩn xác bắt lấy cái hộp sắp rơi xuống đất.
Thúc thúc hắn lưu? Vẫn là đồ ăn? Lão cha này hắn vẫn muốn đạp, nhưng ăn ngon hắn cũng không muốn bỏ qua.
Thỏ nhỏ bỏ công ngồi chờ đợi, móng vuốt cầm thứ kỳ quái nhìn một cái, nhìn thấy một cái vòng, kéo lên một chút liền phát ra tiếng lạch cạch, đồ hộp lập tức mở ra một đường nhỏ.
Cơ hồ là đồng thời, một cỗ mùi thơm khó nói nên lời bay ra, mùi vị mặn mặn xem lẫn mùi thịt xông khói hắn chưa bao giờ nghe qua, bay thẳng vào mũi hắn.
Ba múi miệng của Bạch Thiếu Chủ ba run run, hắn thậm chí quên nện cửa sổ, mắt trợn to khó tin nhìn chằm chằm đồ hộp. Bởi vì hình thể của hắn nhỏ, cái đầu thỏ còn nhỏ hơn cái hộp một chút, sợ đồ hộp rớt xuống nên lấy hai móng vuốt chăm chú bưng lấy.
Lại hít sâu một hơi, đột nhiên quay lưng đi, dùng móng vuốt từ khe hở chấm một chút, đưa tới bên trong miệng nếm thử.
Lập tức, Thỏ ta hoàn toàn chấn kinh!
Thơm! Thật là thơm!
Tâm trí của Thỏ nhỏ tựa hồ chỉ còn toàn mùi thơm này!
Bạch Thành Chủ kinh hồn bạt vía dùng cả hai tay nắm chặt lấy chốt cửa sổ, sợ thỏ nhỏ bạo lực phá cửa, nhưng rất nhanh phát hiện bên ngoài không có động tĩnh nào được phát ra.
Hắn nghi hoặc áp tai trước tiên nghe ngóng, bởi vì nơi này là tường đồng vách sắt lại cách âm, cái gì cũng không nghe thấy.
Bạch Thành Chủ chỉ có thể từ cửa sổ nhìn xem, phát hiện con trai sớm đã không còn chặn lấy cửa sổ nữa mà ngồi trên một cái đài gỗ trên bậc thang, đưa lưng về phía hắn không biết đang chơi đùa cái gì, hai lỗ tai cùng nhau dựng đứng lên, đây là biểu hiện lúc con trai cao hứng kích động.
Bạch Thành Chủ nghi hoặc: Chuyện gì xảy ra? Rốt cuộc cái thứ đồ hộp Hiền Đệ đưa là cái gì? Hữu dụng như vậy?
Hắn cẩn thận từng li từng tí kéo cửa sổ ra một đường nhỏ, vừa muốn mở miệng hỏi thăm, đột nhiên mũi giật giật, Cmn! Mùi vị gì đây? Làm sao lại thơm như vậy?
Chỉ là ngửi một cái đã cảm thấy mồm miệng chảy đầy nước miếng....không ngừng nuốt nước miếng.
Bạch Thành Chủ ngắm nhìn bốn phía, đột nhiên tinh mắt nhìn chuẩn một hướng, hắn phẫn nộ gầm lên một tiếng: "A Thành!! Con đang ăn cái gì? Chừa cho lão tử một tí!"
Đáp lại hắn là đôi tai thỏ dựng đứng run lên một cái, sau đó vèo một cái vùi đầu ăn càng nhanh hơn.
Bạch Thành Chủ gấp gáp chen mình ra khỏi cửa sổ, nhưng lần này hắn bị kẹt lại, cố gắn đưa tay gọi với ra ngoài: "Nhanh, lão tử bị kẹt!"
Thỏ nhỏ không mảy may quay đầu, coi là Bạch Thành Chủ đang giở trò lừa bịp, mãi đến khi ăn xong còn nấc lên một cái, lúc này mới quy đầu, thình lình nhìn thấy đôi mắt trợn tròn của lão cha, liếm răng thỏ, vui vẻ nhàn nhã đi tới giải cứu.
Bạch Thành Chủ sau khi thoát ra lập tức nhảy đến trước cái hộp nâng lên nhìn, quả nhiên không còn gì, bị liếm sạch không còn một mảnh nhỏ, cặn bã cũng không thừa.
Bạch Thành Chủ quắc mắt nhìn sang, bắt đầu một vòng truy sát đuổi, chỉ là thời thế xoay vòng: "Nghịch tử!" Tốt xấu cũng chừa lại cho lão tử ít nước cầm hơi chứ Ô Ô.
Ninh Vân Dập hoàn toàn không biết hai cha con kia vì một hộp thức ăn đóng hội mà thiếu chút đem nhà gỗ lật tung lên, ngày hôm nay phát trực tiếp so với hôm qua còn phong phú hơn. Cũng coi là một bữa tiệc cuối cùng trước khi rời khỏi Phế Tinh.
Nơi này về sau nếu không cần thiếu hẳn là sẽ không quay về nữa.
So với thường ngày, y phát trực tiếp sớm hơn hai giờ.
Đột nhiên phát sóng làm fan hâm mộ thấy vừa ngoài ý muốn vừa vui mừng, nhưng rất nhanh bị streamer làm cho kinh ngạc ngây người, trong ba giờ đồng hồ làm mười tám món ăn.
【 cmn, streamer ngươi đừng nghĩ quẩn a! Đây không phải là nhóm nguyên liệu di sản cuối cùng chứ? Nhanh như vậy đã ăn sạch rồi? Nên dứt khoát vò mẻ không sợ rơi làm một bữa tiệc hoành tráng cuối cùng? 】
【 Di sản? Tầng trên, cái gì di sản vậy? 】
【hhh tầng trên khẳng định là người mới, mau mau vào bảng tin trên Tinh Võng tìm bài viết nóng nhất, bên trong có video chiếu lại.】
Ninh Vân Dập nhìn thấy mưa bình luận kêu rên che ngợp màn hình, nhịn không được cười lên: "Không phải không còn nữa mà tôi có việc cần đi công tác mấy ngày, tạm thời không thể phát trực tiếp. Hôm nay dứt khoát đem mười tám món ăn từ lúc phát trực tiếp đến giờ làm lại một lần, bởi vì ăn không hết, cho nên tôi sẽ lấy mỗi món một nữa, rồi chia thành mấy phần nhỏ quét lên kệ, xem như đền bù mấy ngày nghỉ phép."
Fan hâm mộ kênh livestream kinh ngạc đến ngây người, sau đó là kích động vạn phần, chỉ có mỗi Streamer tốt, trước khi đi công tác còn nghỉ đến bọn họ, đem mấy ngày nghỉ đền bù trước cho bọn họ.
Đừng nói streamer có việc quan trọng muốn làm, cho dù muốn nghỉ mấy ngày bọn họ cũng không để ý, họ có thể đợi được a.
Ninh Vân Dập nói như vậy cũng thật làm như vậy.
Mười tám món ăn bày ra, y chừa lại phần đủ hai người một mèo ăn, còn tất cả đều phân ra hết.
Cuối cùng, chiếc bàn cơm duy nhất được đặt đầy trên đó là mười tám món ăn, mỗi món phân ra làm ba phần, nếu quét lên kệ thì tăng thêm số lượng là 10 phần/món, tổng cộng là 540 phần hương vị lên kệ.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]