Quân Thụy nhìn thiếu nữ áp chế ở trên người hắn, trong mắt nhiễm lên một tia ý cười.
" Muốn biết tên của tôi?"
khóe miệng Sủng Ái hơi hơi gợi lên, trong mắt mang theo ánh sáng quỷ quyệt, cô cúi đầu chậm rãi để sát vào tai hắn, hô hấp của họ hòa lẫn vào nhau, không khí xung quanh phảng phất nhiễm lên hơi thở ái muội.
Môi của cô cách môi hắn rất gần.
Môi anh đào diễm lệ câu nhân, chỉ cần hắn vừa động một chút là có thể nếm được hương vị tốt đẹp kia.
Nhưng hắn biết, chỉ cần hắn vừa động, cô liền sẽ không chút lưu luyếnnào bứt ra rời đi.
" Muốn!"
Sủng Ái cười ha ha hai tiếng, duỗi tay nhẹ vỗ vỗ ở trên mặt của hắn, nói: " Anh lại tu luyện thêm mấy ngàn năm đi."
Đang lúc Quân Thụy muốn phát tác, cách đó không xa truyền đến thanh âmthật cẩn thận của người hầu: "Tiểu thư, có thể dùng cơm rồi ạ!"
Sủng Ái tiêu sái đứng dậy, xoay người lộ ra một cái ôn hòa cười: " Tôi lập tức qua!"
Cô phủi đi lá cây dính trên quần áo, phảng phất giống muốn phủi sạch cái gì rất dơ bẩn.
Quân Thụy nhìn động tác của cô, thần sắc nơi đáy mắt càng thêm lạnh lẽo, cô đây là ghét bỏ hắn bẩn?
"Quân thiếu, đi thôi!" Sủng Ái nhìn thoáng qua người nào đó nằm trong bụi hoa, nói: "Đợi lát nữa thời điểm đi về, anh nhớ để lại tiền bồi thường tiền hoa bị anh đè chết.
Người hầu bị nghẹn đến mặt đỏ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/livestream-mau-xuyen-boss-phan-dien-la-nu-de/2584191/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.