Cô là một cô gái bình thường, nhưng với tính tình mạnh bạo, gan dạ cô luôn khiến người khác phải khiêm nhường cúi đầu. Một tối, cô đi gặp bạn trai của cô, nhưng lại là lời nói chia tay. Cô đau khổ và bị xuyên không làm nữ phụ ở thời cổ đại. Thời cổ đại này, vì cô không hiền lành, nhu mì mà bị cho là phản diện, tiểu tam. Nhưng cô lại khiến ai ai cũng phải dè chừng sợ sệt, vì phận cô lớn, gan cô to, cô chẳng sợ ai hết ngoài chính mình.
Cô phải tự đứng dậy để diệt mấy tên trăng hoa, kẻ xấu hãm hại người khác. Cô phải tự đứng lên để bảo vệ mình trước những kẻ muốn xâm hại cô. Cô không thể để mình bị gục ngã, không thể để mình bị hãm hại như vậy, lòng tự trọng của cô rất cao. Nhưng hoa dâm bụt, dù chỉ có đỏ, và không có thơm, nhưng có tâm hồn cứng rắn và quả quyết trước giông bão trước mắt.
Cô là mẫu người lý tưởng cho sự can đảm và dũng mãnh, đánh tan cái ý nghĩ trọng nam khinh nữ của thời ấy.
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.