“Hô hô hô!”.
Bên cạnh từng cây cổ thụ thiêu đốt, Tần Liệt chợt lóe ra, liếc một cái nhìn thấy đám người Tống Đình Ngọc bộ dáng lòng còn sợ hãi.
“Các ngươi cũng bị cổ thụ đánh lén?”. Tần Liệt quát.
“Ngươi cũng?”. Tống Đình Ngọc kinh ngạc.
“Ừm”. Tần Liệt trầm mặt, nói: “Dạ Ức Hạo hẳn là đã khôi phục, hắn tu luyện Mộc chi linh quyết, thượng cổ Vu thuật của Hắc Vu giáo cũng rất tà môn, ở nơi này, hắn tựa như có thể điều khiển cổ thụ, chúng ta về sau nhất định phải vạn phần cẩn thận, lúc nào cũng cẩn thận cây cối bên người!”.
“Xem ra, muốn ra khỏi khu rừng rậm này, chỉ sợ không dễ như vậy”. Hà Vi đau đầu hẳn lên.
“Tuyết Mạch Viêm sắp qua đây rồi”. Đỗ Hướng Dương cầm một cái kiếm phù, cảm giác chốc lát, lại nói: “Lạc Trần cũng đang tiếp cận”.
Mọi người càng thêm kinh ngạc.
“Chờ bọn họ qua hãy bàn tiếp”. Tần Liệt nói.
“Ừm”.
Sau nửa canh giờ.
Huyễn Ma tông Tuyết Mạch Viêm, mang theo bốn cô gái đi tới, những cô gái đó vẻ mặt ảm đạm, cảm xúc hạ thấp.
“Các ngươi cũng đã xảy ra chuyện?”. Đỗ Hướng Dương kêu lên quái dị.
“Đã chết một tỷ muội, còn chưa tìm được hung thủ, nàng là bị cành cây đâm chết”. Phan Thiên Thiên buồn bã nói.
“Hung thủ chính là Dạ Ức Hạo, không cần tra xét, không đơn giản là các ngươi, chúng ta cũng lọt vào tập kích”. Đỗ Hướng Dương chỉ vào những cái cây bốc cháy: “Chính là chúng nó động
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/linh-vuc/2349493/chuong-461.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.