- Nếu Tống huynh đã quyết định thì ta cũng không còn gì để nói.
Niếp Vân đứng dậy, hướng Tống Vũ gật đầu rồi lập tức đi ra ngoài.
Niếp Viễn thần sắc âm lãnh, cắn răng, không nói một tiếng theo sát cha, bước ra khỏi Huyền Thiên đại điện.
Ngoài điện, Niếp Vân dừng lại, nhìn về phía Tần Liệt, bỗng nhiên nói:
- Ngươi giỏi lắm.
- Đa tạ Niếp tiền bối đã tán dương.
Tần Liệt vẻ mặt khiêm tốn.
Niếp Vân gật đầu, mang theo Niếp Viễn vẻ mặt oán độc cùng rời khỏi, quay về Niếp gia.
- Chúc mừng Tống huynh.
Tạ Diệu Dương cũng đứng dậy, hướng Tống Vũ chắp tay, biểu hiện nghiêm túc.
Tống Vũ cười ha hả.
Tạ Diệu Dương cùng với Tạ Tĩnh Tuyền bước ra khỏi Huyền Thiên đại điện. Ở ngoài điện, Tạ Diệu Dương cũng dừng lại, nhìn Tần Liệt, suy nghĩ một chút rồi mới nói:
- Ta tin rằng ngươi và Tà tộc U Minh giới không có quan hệ gì cả.
- Đa tạ!
Tần Liệt hơi khom người.
Vừa ngẩng đầu, hắn nhìn thấy Tạ Tĩnh Tuyền, phát hiện thần thái của cô đối với hắn vẫn trong trẻo nhưng lạnh lùng như cũ.
Nhưng, Tần Liệt lần này lại chủ động mở miệng, chân thành nói:
- Tạ tiểu thư, khi ta còn ở U Minh giới nàng hai lần viện thủ cho Lăng gia. Ta sẽ khắc ghi trong tâm khảm.
- Ta giúp Lăng gia chẳng có quan hệ gì với ngươi. Ta chỉ là giải quyết mâu thuẫn của thế lực cấp dưới mà thôi.
Tạ Tĩnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/linh-vuc/2349199/chuong-313.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.