- Ngay ở trước mặt kìa!
Tống Đình Ngọc đứng trên thân Lưu Vân Thất Thải Điệp, giữa tiếng gió thổi phần phật, mái tóc dài của nàng như đang bay múa, khiến cho nàng có thêm một phần phong tư hiên ngang tràn ngập dã tính.
- Yên tâm đi, ta đã nhờ bên Huyền Thiên Minh kia đưa tin bảo Thất Sát Cốc không nên vọng động rồi. Thất Sát Cốc là thế lực cấp dưới của chúng ta, sẽ tuân theo mệnh lệnh mà Huyền Thiên Minh đưa ra, không dám vi phạm đâu.
Nhìn thần sắc của Tần Liệt vẫn đang âm trầm, Tống Đình Ngọc trấn an:
- Chờ đến khi chúng ta đến nơi, thì sẽ do ta ra mặt, rồi ngươi lấy Tịch Diệt Huyền Lôi ra chấn nhiếp thì hẳn là có thể giải quyết được thôi...
Trong lòng nàng đã có một kế hoạch hoàn hảo.
- Thất Sát Cốc mà dám can đảm hạ tử thủ thì đừng trách sao ta thủ đoạn tàn nhẫn!
Tần Liệt hừ lạnh.
- Không có việc gì, nhất định không có việc gì đâu, đừng lo lắng mà.
Tống Đình Ngọc tiếp tục khuyên bảo, cam đoan:
- Ta có thể giải quyết mà, cứ giao cho ta.
Tần Liệt lại trầm mặc tiếp.
Lưu Vân Thất Thải Điệp dần dần hạ thấp xuống, từ trên bầu trời bổ nhào xuống núi rừng, hai người Tần Liệt cùng Tống Đình Ngọc đã có thể nhìn thấy rõ ràng tình huống bên dưới, có thể nhìn thấy những cây cối ở trong rừng, có thể nhìn thấy những cụm loang lổ do ánh nắng chiếu xuyên qua khe lá tạo thành.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/linh-vuc/2349159/chuong-292.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.