Bên trong thạch lâu là cả một thế giới băng tuyết. Bàn, ghế, đất đá đều phủ băng, lạnh căm.
Bên ngoài mặt trời tỏa sang rực rỡ, mặt nước trong hồ lấp lánh, khí trời ấm áp, vậy mà bên trong thạch lâu lại như đang ở trong ngày đông giá, trong ngoài là hai thế giới hoàn toàn khác biệt, khiến Đường Tư Kỳ không thể không biến sắc.
Bên trong phòng luyện khí lạnh lẽo, Tần Liệt ánh mắt hờ hững, không chút tình cảm, như không biết cô đến.
Hắn vẫn đang đập xương ra, xay thành cốt phấn, không hề ngẩng đầu lên nhìn cô, xem cô không khác gì không khí...
Đường Tư Kỳ từ nhỏ tới lớn luôn được yêu thương, sau khi vào Khí Cụ Tông lại càng được bao người quan tâm, là tình nhân trong mộng của biết bao nhiêu thanh niên, cô đi tới đâu cũng đều trở thành tiêu điểm, luôn được người dõi theo, chưa từng bị ai bỏ mặc sang một bên.
Nhưng trên người Tần Liệt, cô không hề nhìn thấy ánh mắt nóng bỏng như bao kẻ đó, trong mắt hắn luôn lạnh lùng khiến cô rất khó chịu, cảm thấy có chút nhục nhã.
Cô cúi đầu nhìn vào thùng đựng cốt phấn, đôi mắt sáng ngời.
Cốt phấn trong thùng là bột phấn thực sự, không lẫn chút hạt nào.
Đường Tư Kỳ chịu đựng cái lạnh, đi tới bên thùng gỗ, chọc ngón tay vào thăm dò, nhẹ nhàng quấy một vòng.
Ánh mắt của cô càng sáng, nghĩ thầm: "Hoàn toàn phù hợp với yêu cầu của mình! Dù mình có tự làm thì cũng chỉ có thể làm được đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/linh-vuc/2348847/chuong-136.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.