Nói rồi cô quay người muốn đi, số 0 cũng bước theo phía sau làm cô có chút ngạc nhiên. Sau đó là cảm giác được người khác bế lên, trái tim Trương Oanh Oanh đập liên hồi không phải vì thích mà là vì sợ, cảm giác lạnh buốt chạy từ bàn chân đến đỉnh đầu.
Sợ sau này cái chân của cô sẽ bị người ta chặt mất, cô gấp gáp nói: “Tôi, tôi vẫn… Vẫn đi được.”
Chưa bao giờ nỗi sợ lớn như bây giờ, Trương Oanh Oanh còn ngạc nhiên bản thân vì sợ mà nói năng lộn xộn.
Anh bế cô vào nhà, vững chắc đá cánh cửa rồi nhẹ nhàng đặt cô xuống giường. Tiếp đó đi lấy tuýp thuốc lại càng làm Trương Oanh Oanh hoảng hơn.
Cô nhanh chóng bật dậy để hai chân chạm sàn, sau đó nghe được giọng điệu cảnh cáo của số 0: “Muốn tôi chặt đôi chân đẹp đẽ đó sao?”
Trương Oanh Oanh kinh hãi rụt chân lại, như thể con ngốc vậy.
Số 0 nhẹ như không mà nói: “Tôi bôi thuốc, mau cởi đồ ra.”
Cô cũng nhẹ nhàng rút con dao ở bên chân trái ra trước mặt ở tư thế phòng bị, tay còn lại mò mẫn đến hai con dao còn lại.
“Muốn phân rõ thực lực một lần nữa sao?” Số 0 quay người chầm chậm tiến lại giường.
“Không phải! Boss có người mình thích không cần làm ra những hành động này đâu.” Trương Oanh Oanh hạ giọng “Đừng làm khó nhau, tôn trọng người đó của anh.”
Số 0 cười nhưng nụ cười trước giờ của anh chưa có cái nào thực sự vui, nó không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/linh-vuc-bong-toi/2973529/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.