Hàn Phi vận dụng nhu lực đấu khí thủy hệ đánh ra một chưởng, thủy có thể dập lửa, dùng ở lúc này là cực kỳ thích hợp.
Vào lúc này mà Khang Nạp Tiếu giáo chủ không vội vã bỏ chạy ngược lại đốt đồ chứng minh chúng nó cực kỳ quan trọng, Hàn Phi sẽ không để nó bị thiêu hết.
Nhưng theo lý thuyết một Pháp Sư hoặc Mục Sư muốn hủy công văn dạng sách nên là chuyện cực kỳ đơn giản, tại sao lại sử dụng cách cấp thấp như vậy? Nghĩ tới đây, lòng Hàn Phi máy động, hơi hiểu ra.
Hàn Phi bỗng đổi đề tài nói:
- Lần sau khi đốt đồ nhớ là đốt từng tờ, chụm lại thành đôi, tốt nhất là bên trên rải mỡ hoặc rượu cồn cao mới đốt càng nhanh.
Hàn Phi cho ra đánh giá về hành động đốt đồ của Khang Nạp Tiếu giáo chủ:
- Ngươi ngu quá, ném từng đống vào thì sẽ đè tắt lửa, ngược lại lãng phí thời gian quý giá nhất.
Khuôn mặt mập mỡ của Khang Nạp Tiếu giáo chủ đỏ rực như táo chín, gã nhìn mấy tờ giấy rời đầy đất, đa số chỉ bị đốt phần góc, có thể nói là hoàn hảo không tổn hao gì, nói gã ngu cũng không oan.
Khang Nạp Tiếu giáo chủ hiểu rõ những tài liệu này quan trọng cỡ nào, nếu bị đối thủ nắm giữ sẽ có hậu quả nghiêm trọng gì, gã là đầu têu sẽ chịu trừng phạt như thế nào.
Nhưng trước mắt Khang Nạp Tiếu giáo chủ không rảnh nghĩ nhiều, gã chỉ muốn giữ tính mạng.
Khang Nạp Tiếu giáo chủ ngoài mạnh trong yếu hét to:
- Ngươi rốt cuộc là ai? Muốn làm cái gì?
Hàn Phi mỉm cười nói:
- Xin tự giới thiệu . . .
Hàn Phi cất Mạch Đao, tỏ vẻ thả lỏng như không thèm để ý đối phương đang bắt con tin là người mình muốn cứu.
- Ta tên là Hàn Phi, là Tử Tước lĩnh chủ lãnh địa Úc Kim Hương đông giao đế đô, ta nghĩ chắc Âm Ảnh giáo hội các ngươi không quá xa lạ với ta?
- Là ngươi!?
Khang Nạp Tiếu giáo chủ nghiến răng nói:
- Âm Ảnh giáo hội chúng ta sẽ không tha cho ngươi!
Hàn Phi cười nói:
- Là ta không tha cho các ngươi mới đúng.
Đôi mắt đen tràn ngập sát khí lạnh băng:
- Trở thành kẻ địch của ta thì phải có giác ngộ tùy thời chết. Giáo chủ đại nhân của ta ơi, ngươi đã sẵn sàng nghênh đón tử thần chưa?
Ánh mắt Hàn Phi lạnh như dao quét qua, Khang Nạp Tiếu giáo chủ đánh rùng mình, siết chặt chủy thủ, lưỡi dao cắt vỡ da Lam Ny, cái cổ trắng như ngọc xuất hiện một vệt máu.
Lam Mân kinh kêu:
- Đừng!
Lam Mân muốn tiến lên nhưng không dám.
Mắt Khang Nạp Tiếu giáo chủ sáng lên, tuy gã mập như heo nhưng không ngu giống con heo, hiểu ngay gã mèo mù nhưng đã vớ được cá rán hộ thân!
- Thả ta đi.
Khang Nạp Tiếu giáo chủ liếm đôi môi khô nứt, gầm lên:
- Nếu không thì ta sẽ giết chết Lam Ny ngay!
Không khí trong phòng bỗng biến cực kỳ căng thẳng.
Lam Mân ném chuột sợ vỡ đồ siết chặt chủy thủ, nàng học rất nhiều thủ đoạn giết người nhưng không có loại nào trăm phần trăm khống chế Khang Nạp Tiếu giáo chủ trước khi gã dùng chủy thủ cắt cổ muội muội của mình.
Lam Mân đặt hết hy vọng vào người cường giả, cường giả cấp thiên không luôn có một số năng lực không thể tưởng tượng.
Hàn Phi nhìn Khang Nạp Tiếu giáo chủ cầm chủy thủ gác lên cổ Lam Ny, khóe môi cong lên nụ cười mỉa mai.
Hàn Phi lạnh lùng cười:
- Khang Nạp Tiếu giáo chủ, ngươi có tư cách, năng lực gì nói điều kiện với ta? Hơn nữa cho dù ta đồng ý thì chưa chắc hắn chịu!
Tiếng nói vừa dứt, Hàn Phi giơ tay chỉ góc bên trái căn phòng. Khang Nạp Tiếu giáo chủ bất giác nhìn theo hướng ngón tay Hàn Phi.
Ở đó có cái gì? Trừ đống đồ vật ra không có gì hết! Khang Nạp Tiếu giáo chủ kinh ngạc, hiểu ngay mình đã bị lừa. Nhưng Khang Nạp Tiếu giáo chủ tỉnh ngộ quá chậm, lực lượng cực kỳ mạnh mẽ buông xuống người gã. Khang Nạp Tiếu giáo chủ như bị đóng băng, không thể nhúc nhích.
Khang Nạp Tiếu giáo chủ mập trợn trắng mắt, như con gà bị bóp cổ phát ra tiếng rên rỉ buồn cười:
- A!
Khang Nạp Tiếu giáo chủ cứng ngắc tại chỗ không nhúc nhích.
Đây là lực lượng thiên không lĩnh vực, Hàn Phi dùng kỹ xảo nhỏ khiến Khang Nạp Tiếu giáo chủ mắc lừa, hơi lơ là một chút là đã bị giam cầm.
Lý do Hàn Phi dám làm như vậy là bởi vì hắn nhìn rõ thực lực của đối phương rất kém, nếu không thì gã đã chẳng dùng cách đốt hủy diệt tư liệu cơ mật. Nhờ điều đó Hàn Phi quyết đoán ra tay, cực kỳ thành công.
Hàn Phi thương hại nhìn nhân vật quan trọng của Âm Ảnh giáo hội, hắn thật sự không hiểu Khang Nạp Tiếu giáo chủ làm sao leo lên vị trí quan trọng này được. Nên biết trong Âm Ảnh giáo hội, giáo chủ chỉ dưới cơ đại chủ giáo tối cao, thân phận quan trọng đến thế mà thực lực yếu như vậy, thật là hiếm thấy.
Hàn Phi đi qua, lấy đi chủy thủ trước mắt Khang Nạp Tiếu giáo chủ, giải thoát Lam Ny khỏi vòng tay của gã.
- Tỷ tỷ!
- Muội muội!
Một đôi tỷ muội ly biệt cực khổ đã đoàn tụ, giọt nước mắt kích động, vui sướng ướt đẫm mặt hai người. Lần này không còn là ban ơn một năm một lần, chỉ cần Lam Mân, Lam Ny muốn thì sau này có thể vĩnh viễn ở chung.
Hàn Phi thong dong kéo một cái ghế, thoải mái ngồi ở trước mặt Khang Nạp Tiếu giáo chủ vẫn đang đứng im như trời trồng rất buồn cười.
Thực lực của Khang Nạp Tiếu giáo chủ kém là chắc rồi, tuy ngũ hành tiên thiên lĩnh vực của Hàn Phi rất mạnh nhưng không thể hạn chế Võ Sĩ, Pháp Sư có thực lực ba, bốn giai đến trình độ như vậy.
- Xin lỗi, bây giờ trong tay ngươi không có con tin rồi.
Hàn Phi mỉm cười nói:
- Ngươi cũng biết là ta và Âm Ảnh giáo hội của các ngươi là tử địch, ngươi chọn xong kiểu chết nào chưa? Giết bằng đao? Bằng kiếm? Dây treo cổ? Hay cầm cái gối làm ngộp thở?
Tình hình ổn định, cứ điểm quan trọng của Âm Ảnh giáo hội đã bị nhổ tận gốc, mục tiêu nhiệm vụ Lam Ny quan trọng nhất hành động lần này đã thành công được cứu ra, cho nên tâm tình của Hàn Phi nhẹ lâng lâng, hắn chỉ đơn giản muốn trôi chọc Khang Nạp Tiếu giáo chủ.
Khang Nạp Tiếu giáo chủ không còn cọng rơm cứu mạng cuối cùng thì không biết Hàn Phi đang chọc mình, mỗi một loại chết phun ra từ miệng hắn khiến mặt gã trắng một phần, cuối cùng mặt trắng không còn chút máu.
- Đừng, van cầu ngươi đừng giết!
Sau khi Hàn Phi phóng ra lực lượng lĩnh vực thì Khang Nạp Tiếu giáo chủ bùm một tiếng quỳ xuống đất, tay phải ấn ngực van xin:
- Ta nguyện hợp tác với ngươi, ngươi muốn cái gì ta đều nói hết, và còn . . .
Khang Nạp Tiếu giáo chủ lột xuống hết nhẫn đao trên tay, hai tay dâng tới trước mặt Hàn Phi:
- Cho ngươi mấy cái này hết, cho hết.
- A? Ngươi muốn dùng mấy cái này mua mạng của mình sao?
Hàn Phi nhìn tám chiếc nhẫn đủ màu sắc, đủ hình dạng nằm trong đôi tay mập núc ních.
Hàn Phi ngân nga:
- Ngươi xác định giá trị của chúng nó đủ không?
Khang Nạp Tiếu giáo chủ gật đầu lia lịa:
- Đương nhiên, đương nhiên rồi!
Khang Nạp Tiếu giáo chủ cầm nhẫn, thuộc làu làu giới thiệu:
- Cái này là chiếc nhẫn trữ vật, bên trong lưu trữ tích góp nhiều năm của ta. Đây là nhẫn hỏa diễm thủ hộ, bên trong phong ấn pháp thuật hộ thuẫn hỏa hệ.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]