Tám chiếc nhẫn đều có lai lịch riêng, nếu không là linh vật thì cũng là pháp khí, không phải loại bình thường, lưu trữ, phòng hộ , công kích , chạy trốn, có đủ hết.
Hàn Phi không biết nên nói cái gì, có nhiều bảo bối như vậy mà không cái nào hữu dụng trong sự kiện vừa rồi, thật không biết trong óc Khang Nạp Tiếu giáo chủ có cái gì. Nếu lúc Khang Nạp Tiếu giáo chủ bắt giữ Lam Ny mở ra hỏa diễm hộ thuân thì Hàn Phi sử dụng lực lượng lĩnh vực sẽ không có kết quả hoàn mỹ như vậy.
Hàn Phi đồng ý:
- Được, ngươi đã thuyết phục ta. Ta lấy mấy thứ này, không giết ngươi!
Khang Nạp Tiếu giáo chủ nhìn tài sản tích góp nheiuè năm bị Hàn Phi lấy sạch, mặt thịt run lên, trong mắt toàn là tiếc đứt ruột nhưng cũng thở phào.
Hàn Phi tò mò mở ra chiếc nhẫn trữ vật của Khang Nạp Tiếu giáo chủ, trước mắt hắn rực rỡ ánh vàng.
Chiếc nhẫn trữ vật này không tệ, tuy không thể sánh bằng chiếc nhẫn đã qua ngân long giải trừ phong ấn nhưng không gian tồn trữ to hơn nhẫn bình thường gấp mấy lần. Bên trong chỉ trữ một thứ, kim tệ!
Kim tệ! Ngàn vạn kim tệ! Vô số kim tệ xếp thành núi nhỏ!
Hàn Phi không phải loại cưha thấy qua tiền, mấy trăm vạn kim tệ khổng lồ từng bị hắn tiêu xài hoang phí. Nhưng đây là lần đầu tiên Hàn Phi thấy kim tệ chất đống trước mắt, bởi vì giá trị tiền cao nhất trên Cửu Thiên đại lục là linh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/linh-vu-cuu-thien/2253484/quyen-4-chuong-302.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.