Hàn Phi gật đầu không nói thêm. Nam nhân trung niên viên chức của Ngân Hàng Đế Quốc nhanh chóng kêu người đến dọn núi kim tệ. A Khắc La Y Đức mặt đầy mồ hôi theo lý thì không còn mặt mũi ở lại đây, nhưng gã không cam lòng bỏ đi, đứng bên cạnh nhìn chằm chằm Hàn Phi.
Thật rõ ràng, A Khắc La Y Đức muốn biết Hàn Phi làm hỏng chuyện của mình mà khiến gã mất mặt như vậy có thân phận gì để sau này lấy lại những gì đã mất. Người giống A Khắc La Y Đức xem mặt mũi quan trọng hơn cả sinh mạng.
Lôi tam thiếu gia, Lôi Trọng thoát khỏi nguy hiểm, cực kỳ cảm kích Hàn Phi.
- Ta thật không biết nên cảm ơn các hạ như thế nào, ta có thể hỏi tôn tính đại danh của các hạ không?
Lôi tam thiếu gia, Lôi Trọng vỗ ngực nói:
- Ta là huân tước Lôi gia Lôi Trọng của đế quốc, bây giờ kinh doanh một số sản nghiệp tại Xuất Vân thành. Ta sẽ mau chóng trả lại ngươi số tiền kia, ta quyết định kết giao ngươi làm bằng hữu!
- Hàn Phi của Hàn gia Thánh Kinh, lĩnh chủ của Úc Kim Hương lĩnh, tử tước của đế quốc . . .
Hàn Phi liếc A Khắc La Y Đức không cam lòng, cười nói:
- Có thể kết bằng hữu, không cần trả tiền. Lôi lão thái gia có ơn với Hàn thị gia tộc ta, xem như ta trả lại chút nhân tình.
Quân tử bằng phẳng, tuy Hàn Phi không xem như là quân tử nhưng không cần che giấu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/linh-vu-cuu-thien/2253474/quyen-4-chuong-308.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.