Nhưng Lôi tam thiếu gia, Lôi Trọng chỉ bị sắc đẹp của Hàn Vi Nhi hấp dẫn, trong mắt không chút tà niệm, dục vọng tỏ vẻ tâm tư của gã đơn thuần, lương thiện.
Hàn Phi vỗ vai Lôi tam thiếu gia, Lôi Trọng, cười nói:
- Vậy ngươi hãy mau dẫn ta đi.
Lôi tam thiếu gia, Lôi Trọng giật mình tỉnh lại, cười khổ nói:
- Đại ca, hai vị đại tẩu quá đẹp, ngươi tìm từ đâu ra vậy? Ta hâm mộ muốn chết!
Cửa hàng Dạ thị cách Ngân Hàng Đế Quốc không xa, trong một con đường gần trung tâm quảng trường. Lôi tam thiếu gia, Lôi Trọng dẫn đám người Hàn Phi đi bộ mấy phút là đến nơi.
Cửa hàng này ở khu phồn hoa trong Xuất Vân vệ thành, diện tích lớn hơn cửa tiêm bình thường gấp bốn, năm lần. Dù là cách cục hay trang sức đều vượt trội hơn người, thể hiện khí thế sản nghiệp của hoàng tộc.
Tuy Dạ thị hoàng tộc thống trị Huy Quang đế quốc nhưng đế quốc không phải của Dạ thị, thu nhập tài chính, thuế má của đế quốc không thể nào bị hoàng tộc Dạ thị nuốt hết, chủ yếu dùng trong các mặt như quân đội, nội vụ.
Tất nhiên tộc nhân trực hệ, đệ tử của hoàng tộc Dạ thị không cần lo lắng cuộc sống tiền bạc, vì mỗi năm bọn họ có thể lĩnh một số tiền lớn trong tài chính đế quốc tiêu xài rộng rãi. Mạch chi thứ khác có nhiều người hơn thì không được đãi ngộ như vậy, họ muốn sống phải tự mình kinh doanh.
Bởi vậy các sản nghiệp Dạ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/linh-vu-cuu-thien/2253469/quyen-4-chuong-309.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.