Đồng gia Nhị trưởng lão:
Ai nói có liên quan đến Đồng gia, đều là vì tiểu tử Đồng Dĩ Hạo kia, hiện tại tiểu tử kia đã được lợi ích thực tế, lại muốn cả Đồng gia phải đứng ra gánh chịu. Các ngươi đều điên rồi sao. Cứ giao Đồng Dĩ Hạo và Vương Kỳ cùng nhau cho Liễu gia không phải là xong sao.
Vương Kỳ không hiểu hỏi:
Xin hỏi hai vị trưởng lão, sao lại sợ Liễu gia như vậy? Đồng Dĩ Hạo cũng là người nhà họ Đồng, hôm nay hắn và Liễu gia có mâu thuẫn, các ngươi muốn giao hắn ra, ngày mai cháu trai các ngươi cùng Liễu gia nảy sinh mâu thuẫn, cũng phải giao chúng ra sao?
Tứ trưởng lão:
Nói bậy! Bọn họ căn bản sẽ không đi chọc Liễu gia.
Vương Kỳ:
Vì sao?
Đồng gia chủ hừ lạnh một tiếng nói:
Lấy lòng Liễu gia còn không kịp nữa là, quả thực sẽ không đi chọc Liễu gia. Người được chọn làm ngoại viện đã định, Vương công tử không cần phí lời với hai người bọn họ, cứ theo ta đi về nghỉ là được.
Nhị trưởng lão:
Dừng lại, Đồng Khải Thụy, ngươi dám tự tác chủ trương!
Vương Kỳ thu lại linh thế hạ xuống, cùng Đồng gia chủ rời đi. Vừa đi vừa nhìn về phía sau, hai người Nhị trưởng lão và Tứ trưởng lão, thấy Vương Kỳ không để ý đến hai người bọn họ, vậy mà đuổi theo lên. Linh lực trên tay Vương Kỳ âm thầm ngưng tụ, đợi hai người đến, quyết định dạy dỗ một trận trước, không đánh chết là được. Dù sao cũng chưa phải lúc. Thế nhưng hai người kia vừa mới chạy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/linh-vo-dai-luc/4818918/chuong-507.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.