Tại đỉnh tầng Thiên Nhất Các, khi Vương Kỳ và gia chủ Vương vội vàng đến, Vương Ỷ Thiên đã chờ ở đó.
Vương Kỳ, ngươi trở về rồi, ta còn tưởng ngươi ở lại Hưng Dương Thành không nỡ rời đi rồi chứ.
Vương Kỳ:
Không nhọc lòng ngươi bận tâm, vì để giết ngươi, ta cũng không có khả năng trải qua loại cuộc sống an nhàn đó.
Cố gắng thật tốt, trước trận quyết chiến cuối cùng, đừng có chết đấy.
Gia chủ?
Đệ tử phụ trách giám sát mật tàng tiến lên nghênh đón gia chủ, nhân tiện liếc mắt nhìn Vương Kỳ và Vương Ỷ Thiên một cái, đối với hai người này, rất không muốn tiếp cận. Gia chủ Vương:
Chuẩn bị mở mật tàng.
Vâng.
Gia chủ Vương:
Hai đứa đừng nói chuyện nữa, lại đây đứng vào trong pháp trận. Ngoài ra, không được phép đánh nhau bên trong mật tàng, bằng không, ta sẽ lập tức ném hai đứa ra ngoài.
Nhất định.
Vương Ỷ Thiên cười tủm tỉm đi vào pháp trận, Vương Kỳ cực kỳ chán ghét nguýt Vương Ỷ Thiên đang nhìn mình một cái, rồi quay lưng về phía hắn đứng vào bên trong. Mật tàng mở ra, hai người biến mất, đồng thời xuất hiện bên trong mật tàng. Bầu trời đen kịt, đất đai tối như mực, không khí tràn ngập một tầng sương mù màu đen nhàn nhạt, còn có mùi vị quái dị nổi bồng bềnh giữa không trung, thậm chí khiến Ma Thần có một loại cảm giác như đã trở về Ma vực. Chẳng trách khi ký sinh vào người Vương Ỷ Thiên, lại cảm thấy thoải mái hơn những người khác, hóa ra Vương gia và
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/linh-vo-dai-luc/4818688/chuong-269.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.